- Đến rồi này, mau xuống xe đi nào.
Giọng nói của Từ An An làm cô thoát ra dòng hồi tưởng ấy.
Nguyệt Như Ái và Từ An An bước vào quán bar quen thuộc.
Nhân viên ở đây vừa nhìn thấy họ liền vội báo cho ông chủ, bởi hai vị khách này, phải đích thân ông chủ phục vụ.
- Xin chào hai vị tiểu thư, xin mời hai người đi theo tôi.
Nguyệt Như Ái và Từ An An đi theo người phục vụ kia, bàn của họ là chỉ dành cho khách VIP nên số lượng có hạn vô cùng, có khi phải đặt trước cả tuần mới được.
Nhưng với hai quý cô này thì khác, họ đến lúc nào, đều sẵn có bàn VIP cho họ.
Chờ một lúc thì ông chủ nơi này cũng tới – Lục Đình Phong, đàn em của Từ An An.
- Em trai, lâu không gặp.
- Lâu không gặp, sao dạo này không thấy chị tới quán em thế.
- Bận lắm, lâu lâu mới đến được thôi.
Ơ, đồ uống của chị đâu? Đem ra đây nào.
- Vẫn như cũ, 1 Whiskey Sour cho chị, và chị gái xinh đẹp này là 1 Dry Martini đúng không?
- Đúng rồi, mau lên nhé, thêm một dĩa hoa quả nữa.
Nguyệt Như Ái bật cười, quả đúng là người trong mộng của Từ An An có khác, vừa đẹp trai vừa dẻo miệng, cô gái nào mà không đổ cơ chứ.
Mà khổ nỗi, Từ An An kiêu ngạo thích con nhà người ta hết năm này qua tháng khác, mãi chẳng hé lời tỏ tình.
- Nhát thế, vẫn chưa tỏ tình à?
- Chưa, đời nào tao phải tỏ tình trước cơ chứ?
- Không nhanh là mất đấy nhé, hahaha.
Đúng lúc này, ở ngoài cửa hàng, hình như đang xảy ra chuyện gì đó, tiếng mắng quát rất lớn.
Nguyệt Như Ái và Từ An An liền kéo ra xem.
- Rõ ràng thiếu gia nhà tôi đã đặt trước bàn, nói hết là hết được thế nào? Các người có muốn sập quán không hả?
- Thật xin lỗi, do sơ xuất của bên nhân viên chúng tôi, thật mong các ngài thứ lỗi.
Lục Đình Phong đang ở đó phải cúi đầu xin lỗi hai vị khách kia, không biết đây là nhân vật to lớn nào mà khiến anh phải cúi đầu như thế.
Nguyệt Như Ái ngước nhìn lên…
- A..
Kia chẳng phải là…
Gã trai hôm qua ném cô xuống hồ bơi sao?
Tiếng kêu lên của cô đã thu hút sự chú ý của mọi người, bao gồm người đàn ông kia.
Anh ta thấy cô, trong nháy mắt liền nở nụ cười.
- Hay là, ngồi ghép bàn với hai quý cô này cũng được.
Lục Đình Phong quay sang nhìn Từ An An với ánh mắt khẩn cầu.
Lúc đầu Từ An An không chịu, Lục Đình Phong liền kéo cô ra chỗ khác.
Sau một hồi liền quay lại, không biết Lục Đình Phong đã nói với Từ An An điều gì mà lúc này, cô đã đồng ý một cách vui vẻ.
[…]
Không khí lúc này vô cùng ngại ngùng, không ai nói với ai câu gì.
Lục Đình Phong thấy tình hình không ổn, liền lên tiếng trước.
- À… Mọi người giới thiệu với nhau vài câu đi, dù gì cũng đang ngồi chung một bàn rồi, tiện thể làm quen luôn.
- Xin chào, gọi tôi là Lâm Dương Vũ được rồi.
Không biết, phải xưng hô với hai người đẹp đây như thế nào?
- Tôi là Từ An An, còn đây là Nguyệt Như Ái, bạn thân của tôi, hân hạnh làm quen.
Lâm Dương Vũ lúc này nhìn Nguyệt Như Ái trước mắt, khác với hôm trước, hôm nay vẻ đẹp của cô ấy mang một sự dịu dàng nào đó, làm say đắm lòng người, bao gồm cả anh.
- Tôi có một trò chơi, không biết ai có hứng thú không? – Lâm Dương Vũ tiếp tục lên tiếng.
- Cách chơi như nào, anh nói xem?
- Bốc bài, ai bốc được con lớn nhất, sẽ được sai khiến ba người còn lại.
Tất cả mọi người đều đồng ý tham gia trò chơi này.
Lượt đầu tiên, Từ An An thắng.
- Ừm… Để xem nào..
Lâm Dương Vũ, anh có thể bảo vệ sĩ ra ngoài được không, trông anh ta khá là hung dữ đó.
- Cô…
Vệ sĩ chưa kịp nói gì, Lâm Dương Vũ đã bảo cậu ta ra ngoài.
Lúc này, Từ An An mới nói tiếp:
- Lục Đình Phong, cậu nói thật xem, cậu có đang thích ai không?
- Haha, em chưa thích ai đâu, thật đấy.
- Vậy được, Nguyệt Như Ái, cậu chỉ cần uống một ly Rum Sunset thôi.
Rum Sunset vốn là loại rượu mạnh, mà Nguyệt Như Ái tửu lượng không tốt lắm.
Vừa uống một ly nhỏ thôi, mặt cô đã hồng hồng rồi, nhưng trông như thế càng làm cô đáng yêu vài phần đi.
Trò chơi tiếp tục, lần này, Lục Đình Phong lại là người thắng.
- Lần này tới lượt em nhé, Từ An An, chị cũng khai thật xem, chị có đang để ý ai không?
- Có, nhưng ai còn lâu mới nói.
Lục Đình Phong nghe Từ An An nói vậy mà sa sẩm mặt mày, liền quay sang hỏi Lâm Dương Vũ.
- Lâm Dương Vũ, hay là anh cũng nói xem, cô gái đáng yêu mà anh từng gặp là ai?
- Cô ấy à, tôi mới gặp mới ngày trước thôi.
Cô ấy đâm vào tôi, còn chủ động quyến rũ tôi, thấy cô ấy chủ động như thế, tôi cũng không nỡ từ chối.
Nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy, lại thấy một cục tiền trên giường.
Hình như cô ấy nghĩ