“Âu Phu nhân, xin ngừng tay! E là mọi người đang hiểu lầm cô Diệc Tâm đây rồi.”Người vừa đưa tay cản Châu Thúy Hoa chính là Hứa Minh Hàn. Ban đầu anh chạy trốn trách nhiệm vì đã động vào vết thương của Âu Thần Hi khiến cho nó xuất huyết nặng, nhưng sau khi vừa chạy xe trên đường vừa ngẫm nghĩ thì anh cảm thấy có chút ăn năn, cảm thấy mình bỏ đi như vậy khi bạn xảy ra chuyện thật không quân tử chút nào nên liền quay trở lại bệnh viện.Không ngờ vừa đi đến cửa đã nghe 1 màn cãi vã náo nhiệt không thể tin được. Người nhà họ Âu đúng là không nói lý lẽ, cứ thế mà xông vào bắt nạt cô gái yếu đuối Diệc Tâm khiến anh quyết định xông ra làm anh hùng cứu nguy cho cô. Dù sao anh cũng biết Diệc Tâm chính là người mà Âu Thần Hi đặt rất nhiều tình cảm vào, do cậu ta chưa tỉnh lại mà thôi, nếu như biết cô bị bắt nạt như vậy chắc chắn sẽ nổi cơn thịnh nộ.“Hứa Thiếu gia, cậu như vậy mà lại đi bênh vực cho con hồ ly quyến rũ hai ông cháu nhà họ Âu chúng tôi hay sao? Hay là ngay cả cậu cũng bị cô ta quyến rũ rồi? Thật là không tầm thường chút nào”, Châu Thúy Hoa nhếch mép cười mỉa mai.Hứa Minh Hàn cũng không phải là kẻ kém mồm mép, anh ta đưa tay kéo Diệc Tâm về phía mình.“Âu Phu nhân đừng lấy dạ tiểu nhân mà đo lòng quân tử. Nếu như không nhờ Diệc Tâm đây chăm sóc thì tình trạng của Âu Thần Hi không biết sẽ tệ như thế nào? Cô ấy sao lại là hồ ly tinh chứ?”“Hẳn là hiểu lầm, tôi nghĩ là cậu cũng bị cô ta mê hoặc nên mới đứng ra bênh vực cho cô ta đấy!”, Vương Chi Nguyệt nãy giờ đứng xem cảm thấy chuyện chưa đủ loạn nên xen vào nói mấy câu khích bác.“Cô là ai mà xen vào chuyện của chúng tôi…”, Hứa Minh Hàn nheo nheo mắt nhìn, cô gái đanh đá này nhìn rất quen mắt nhưng nhất thời anh ta không nhớ ra là ai?“Tôi là Vương Chi Nguyệt!”“Vương Chi Nguyệt là hôn thê của Âu Thần Hi, cậu đừng có kiếm chuyện với nó!”, Châu Thúy Hoa nhăn mặt đưa tay ra chắn cho Vương Chi Nguyệt khi nhìn thấy thái độ hung hăng Hứa Minh Hàn.Hứa Minh Hàn há hốc mồm. Anh chưa bao giờ nghe thấy Âu Thần Hi nhắc gì đến Vương Chi Nguyệt này, ở đâu lại lòi ra 1 hôn thê cơ chứ! Truyện của tác giả Hỏa Hy Thước.“Đúng rồi, Diệc Tâm là y tá rất giỏi, sao lại là hồ ly tinh gì chứ, con đừng có hiểu lầm. Em chắc chắn chỉ quan tâm cháu trai cưng của ta mà thôi, đúng không?”, Lương Triết Thần không nhịn được mà xen vào 1 câu chẳng ăn nhập gì. Ông ta vẫn không chấp nhận được chuyện người mà ông ta để ý lại dây dưa tình cảm với cháu trai đích tôn của Âu gia.Diệc Tâm khó chịu lắc đầu, cô thẳng thừng đáp.“Tôi không còn làm y tá ở bệnh viện nữa nên ông đừng gọi tôi như thế. Giờ tôi về đây!”“Không