Tống Vũ cho người đưa Cố Trì đến bệnh viện, tình trạng hiện tại của Cố Trì rất nguy cấp.
Vẫn may là đạn bắn ở vị trí gần tim, chỉ chênh lệch một chút nữa thôi là mạng sống của Cố Trì cũng không giữ được.
Các bác sĩ y tá tận lực chữa trị cho Cố Trì, sau hơn hai tiếng hì hục thì tình hình của Cố Trì đã ổn định trở lại.
Đợi các bác sĩ lần lượt rời khỏi, Diệp Tuệ mới lặng yên không tiếng động bước đến, ngồi xuống cạnh giường bệnh.
Khuôn mặt cô không có cảm xúc, đôi mắt vô hồn lại trống rỗng, trong lòng một mảnh chết lặng.
Cô cầm lấy tay anh, nhìn khuôn mặt điển trai trắng bệch kia, trái tim chợt đau nhói.
Trì, bao giờ anh mới tỉnh lại đây?Diệp Tuệ nghĩ đến tên đầu sỏ khiến Cố Trì nửa sống nửa chết nằm trên giường bệnh, ánh mắt loé tên hận ý.
Cố Đình Bắc, ngày nào Cố Trì còn chưa tỉnh thì anh cũng đừng mong sống yên ổn!! Lúc này, ở căn nhà hoang tràn ngập mùi máu tanh kia.
Cố Đình Bắc hơi thở thoi thóp, toàn thân nhuốm máu đang nằm vôlực trên mặt đất.
Đột nhiên cánh cửa bị đẩy ra, một cô gái tầm tuổi với Diệp Tuệ bước vào.
Theo sau cô ta là một người đàn ông trung niên.
Là Tống Khinh Dao và quản gia.
Tống