Sau khi phát hiện ra điều này, trong lòng cô khẩn trương vô cùng.
Nếu như đã có khả năng, vậy hẳn là cô nên thử một chút nhỉ?Nghĩ là làm, quần áo vừa được mặc chỉnh tề xong lại bị cô lần lướt trút bỏ, một lần nữa đem cơ thể không mảnh vải che thân đứng trước mặt anh.
Cô trèo lên giường, nhẹ nhàng chồm lên người anh, cố gắng để không động đến vết thương trên ngực, dùng cơ thể mình, cách một lớp vải như có như không cọ sát anh.
Vì đang cúi đầu chuyên chú nên cô không nhìn thấy cánh môi nhợt nhạt của anh hơi run rẩy.
Cô tiếp tục hành động của mình, từ từ kéo chiếc quần bệnh nhân rộng thùng thình kia, lại kéo luôn quần trong xuống.
Nơi to lớn đang nổi đầy gân xanh kia ngẩng đầu dậy chào hỏi cô, cô khẽ cười, dùng tay an ủi anh, bàn tay chuyển động.
Sau khi tay đã mỏi nhừ, cô dùng cơ thể ướt đẫm của mình, trêu chọc tiểu huynh đệ của người kia.
Thẳng đến lúc cô muốn hạ người xuống, chuẩn bị cùng anh hoà làm một thể, lại bị thanh âm khàn khàn làm cho tỉnh táo trở lại:"Tuệ Tuệ, em!.
.
"Diệp Tuệ đột nhiên hoảng hốt, cô có cảm giác mình đang làm chuyện xấu bị người bắt được, dự định tách khỏi người anh, lại nhưý thức được điều gì, cô ngẩng phắt đầu dậy, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhợt nhạt cùng đôi mắt sâu không thấy đáy kia, giọng cô run rẩy, dường như không thể tin nổi mà mở miệng hỏi anh:"Trì, anh tỉnh! anh tỉnh rồi sao?"Cố Trì nhìn biểu cảm của cô, lại cúi xuống nhìn nơi đang quấn quýt lấy nhau của hai người, anh dường như hiểu ra điều gì, khuôn mặt trở nên dịu dàng, ôn nhu mà nói với cô:"Tuệ Tuệ, cảm ơn em đã dùng cách này để giúp anh tỉnh lại.
"Diệp Tuệ nghe anh nói như vậy, liền cúi đầu nhìn nơi giao nhau của hai người, sau đó bên tai dần đỏ lên, lập tức rút ra khỏi cơ thể anh rồi chạy vọt vào phòng tắm, mở vòi sen, dùng nước lạnh dập tắt cơn nóng trong người.
Đến khi đã