“Nhưng cuộc họp báo bên kia, có thể còn cần ngài tự mình đi, nếu không, rất khó có sức thuyết phục!”Lộ Nam nghĩ nghĩ, trước mắt anh, đột nhiên hiện ra đôi mắt tức giận của Tô Bắc.
Cô nhìn chằm chằm mình, giống như đang trách cứ anh không muốn công khai thân phận bọn họ, lại còn muốn cho cô lưng đeo bêu danh.
Trên mặt Lộ Nam hiện lên một tia tự trách.
Anh nhìn Vân Phàm nói: “Như vậy, anh đi chuẩn bị trước, tôi lập tức đến ngay, đến lúc đó, tôi sẽ tự mình giải thích với những phóng viên này!”Vân Phàm nhìn Lộ Nam một cái, biểu tình lo lắng: “Tổng giám đốc, ngài không sợ bây giờ nói vậy, về sau nếu quan hệ của ngài và Tô tiểu thư lại bị bạo ra lần nữa, đến lúc đó, ngài lại nên tự bào chữa như thế nào!”Lộ Nam đau đầu duỗi tay xoa xoa trán, anh bất đắc dĩ nói: “Đến lúc đó rồi nói sau!”Vân Phàm thở dài: “Được rồi, vậy tôi đi ngay bây giờ!”Tô Bắc đang ngồi ở trong văn phòng xem kịch bản.
Công ty mới vừa tuyên bố thông báo, nói không cho phép nghị luận chuyện của cô và Lộ Nam.
Cô không nhịn được cảm thấy có chút buồn cười, chuyện như vậy, có thể quản được sao?Trên thế giới này, khó quản nhất chính là đồn đãi vớ vẩn.
Nước miếng có đôi khi có thể dìm người chết đuối.
Tô Bắc lật kịch bản, cảm thấy có chút tâm phiền ý loạn.
Cô vừa mới tính toán đứng dậy, tìm quyển sách nhìn xem.
Tôn Lệ Lệ liền gõ cửa tiến vào.
Tô Bắc kinh ngạc nhìn cô ấy: “Lệ Lệ, làm sao vậy?”Tôn Lệ Lệ nhanh chóng đi đến bên cạnh cô: “Anne, cô mở máy tính lên, nhanh xem cuộc họp báo!”Tô Bắc có chút giật mình: “Cuộc họp báo, chuyện khi nào?”Tôn Lệ Lệ bất đắc dĩ nhìn Tô Bắc, xem ra, cô ấy thật đúng là không để bụng chuyện của mình.
Cô mở miệng nói: “Lộ tổng đang ở triệu mở cuộc họp báo, nói là cho mọi người một chân tướng, tôi phỏng đoán, anh ta có thể là muốn tuyên bố thân phận của cô, cho cô danh phận không!”Tô Bắc kéo kéo khóe