Lộ Nam nhớ kỹ tầng lầu thang máy đã ngừng lại, trực tiếp cất bước đi vào một thang máy khác.
Chung cư bên này, rõ ràng khác với chung cư Lộ Nam ở.
Tuy rằng ở cùng một tiểu khu, nhưng chung cư của Lộ Nam rõ ràng cao hơn bên này một cấp bậc, mỗi một tầng đều là một hộ gia đình đơn độc, diện tích rất lớn.
Mà chung cư bên này, mỗi tầng có ba hộ gia đình.
Lộ Nam đứng ở thang máy, mim môi thật chặt, nhìn chằm chằm con số màu đỏ chớp động trên thang máy.
Nói như vậy, hôm nay anh phải dò hỏi mười hai hộ gia đình, mới có thể tìm ra Tô Bắc.
Anh nhìn thang máy không ngừng tăng lên, dừng lại ở lầu sáu, anh nhanh chóng đi ra ngoài.
Nhìn ba biển số nhà khác nhau.
Lộ Nam nghĩ nghĩ, đi về phía cửa căn hộ lớn nhất ở giữa.
Anh đứng ở cửa, ấn chuông cửa hai cái.
Bên trong cánh cửa.
Tô Bắc vừa mới thay đổi dép lê, tính toán đi xem Tô Hàn.
Sau khi Tô Hàn trở về từ bệnh viện, gần đây đều ăn cơm không ngon.
Cô mới vừa hô một tiếng: “Tiểu Hàn, mẹ tới!”Sau đó, cô liền nghe được tiếng chuông cửa.
Tô Bắc lập tức ngẩn ra, sao sẽ có người ấn chuông cửa nhà bọn họ?Cô nhìn thoáng qua, Diệp Đình Lạc đang ở nấu cơm trong phòng bếp, mày nhíu lại càng chặt.
Không nên, ngoại trừ Diệp Đình Lạc, không nên sẽ có người tới nơi này!Vấn đề là, hiện tại Diệp Đình Lạc đang ở trong phòng bếp!Trái tim Tô Bắc lập tức treo ở trên không trung.
Cô chậm rãi đi qua, lén nhìn thoáng qua mắt mèo.
Không xem thì thôi, vừa thấy liền thiếu chút nữa hù chết cô.
Người ngoài cửa, không phải chính là Lộ Nam sao!Tô Bắc duỗi tay vỗ vỗ ngực, vẻ mặt hoảng sợ và hoảng loạn.
Lần này làm sao bây giờ?Lộ Nam lại có thể tìm tới cửa!Anh không phải là đi theo mình đi lên chứ?Tô Bắc càng nghĩ càng hoảng!Lúc này, Tô Hàn đi ra từ bên trong, cậu nhìn Tô Bắc, uể oải ỉu xìu hô một tiếng: “Mẹ, người đã