Tô Bắc kinh ngạc trợn tròn mắt, giơ tay chỉ về phía phòng Tô Hàn.
Tô Hàn sửng sốt.
Không xong! Quên tắt máy tính!Cậu lập tức nhanh chóng chạy bước chân ngắn nhỏ, đóng cửa phòng ở trong nét mặt giật mình của Tô Bắc.
Tô Bắc nghi hoặc nhìn Tô Hàn: “Tiểu Hàn, trên máy tính của con, đó là thứ gì?”Tô Hàn nhanh chóng đi qua lôi kéo tay Tô Bắc, ngoan ngoãn mở miệng nói: “Mẹ, không phải người cũng biết con cảm thấy hứng thú với trò chơi sao, thích thao tác máy tính, gần đây trong máy tính có virus, luôn sẽ xuất hiện tình huống như vậy, con biết ngay, để người thấy, người khẳng định sẽ suy nghĩ miên man.
”Tô Bắc nghĩ đến lúc ở nước Mỹ, trong phòng con trai cũng có nhiều máy tính như vậy.
Cô liền không có nghĩ nhiều, đi đến phòng khách.
Cô vừa đi, vừa mở miệng nói: “Chúng ta nhanh ăn cơm đi, bằng không một lát mẹ trở về muộn, Lộ Nam lại sẽ nghĩ nhiều!”Tô Hàn nhịn không được ho khan một tiếng: “Mẹ, không phải người nói các người là hôn nhân hợp đồng sao? Vì sao người đàn ông kia, còn nhìn người chặt như vậy?”Nhìn ánh mắt tò mò của con trai, Tô Bắc lập tức ngây ngẩn cả người.
Cô nghĩ nghĩ, sau đó, sắc mặt mất tự nhiên phiếm hồng.
Cô xua xua tay, xoay người sang chỗ khác, có chút không được tự nhiên.
Cô nói: “Con nít con nôi, đâu ra nhiều vấn đề như vậy, phỏng chừng anh ta cho rằng, mẹ lén ở sau lưng anh ta, di dời tài sản nhà bọn họ thôi!”Tô Hàn không phục nói: “Mẹ mới không cần tiền nhà bọn họ, có con và Tô Lẫm nuôi người, ai cần ông ta!”Nghe lời nói của con trai, Tô Bắc tức giận xoay người, cô xoa xoa đầu nhỏ của Tô Hàn: “Thằng nhóc ngốc này, con đang nói cái gì, con và Tiểu Lẫm còn nhỏ, chờ các con trưởng thành, mẹ sẽ không cần vất vả!”Tô Hàn bẹp miệng, không có tiếp tục nói chuyện.
Tô Bắc nhanh chóng cơm nước xong, dặn dò Diệp Đình Lạc mấy câu, liền vội