Tuy rằng trong lòng anh cực kỳ rõ ràng, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.
Nhưng nhìn Tô Bắc thần thái bay cao, biểu tình sinh động.
Trái tim anh, tựa hồ đều cùng nhau bay lên theo cô.
Cái loại cảm giác này, thật sự rất kỳ diệu.
Tô Bắc cười tủm tỉm xoay người, nhìn Cố Niệm Thành.
Chẳng qua, khi ánh mắt cô chạm đến đến Lộ Nam bên người Cố Niệm Thành, tươi cười trên mặt liền trở nên không quá tự tại.
Cô kéo kéo miệng: “Cố tổng, anh gọi tôi có việc sao?”Cố Niệm Thành mặt đầy ý cười nhìn cô: “Vừa rồi cô, rất lợi hại!”Tô Bắc lập tức ngượng ngùng xoay mặt đi, lại để cho bọn họ thấy.
Giọng nói của cô nghe cực kỳ mất tự nhiên: “Cái kia, thật là…… Cho các người chê cười!”Cô cúi đầu, cũng không biết chính mình đang nói cái gì.
Trường hợp xấu hổ như vậy, bọn họ lại còn có thể đứng ra.
Có thể hay để một mình cô an tĩnh trước không!Cố Niệm Thành tựa hồ không thuận theo không buông tha, anh nói: “Tô Bắc, tôi nói chính là lời thật lòng, cô cũng đừng nghĩ loạn!”Tô Bắc căng da đầu ngẩng đầu: “Được rồi, tôi liền tạm thời tin tưởng anh.
”Sắc mặt Lộ Nam đen giống như đáy nồi, anh đứng ở chỗ này, hai người kia, lại vẫn có thể không coi ai ra gì nói chuyện phiếm.
Anh là nên bóp chết Tô Bắc, hat là giận mắng Cố Niệm Thành!Cố Niệm Thành đột nhiên chuyển đề tài, anh nói: “Tô Bắc, tôi và Lộ tổng muốn đi về, nếu cô không ngại, tôi đưa cô đi!”Tô Bắc gần như là theo bản năng đi nhìn Lộ Nam.
Quả nhiên, gân xanh trên trán anh đã bạo lên.
Tô Bắc rụt rụt bả vai, anh sẽ không đánh người đi!Lộ Nam thấy Tô Bắc không nói lời nào, anh trầm giọng: “Cố tổng lo lắng, Anne là tôi mang tới, tự nhiên do tôi mang về!”Anh nói xong, nhìn Tô Bắc một cái thật sâu, tiếp tục nói: “Tôi ngược lại không biết, quan hệ Cố tổng và Anne đã tốt đến nước này, phải biết rằng, cô ấy chính là sẽ không dễ dàng nói cho