Cô thật sự là không thể tưởng được, Lộ tổng trong miệng Vân Phàm, ngoại trừ Lộ Nam, còn sẽ là thần thánh phương nào!Nơi ánh mắt cô đi đến, quả nhiên là khuôn mặt soái đến người thần công phẫn của Lộ Nam.Trách không được Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình không dám tiến vào, hóa là như vậy!Biểu tình của Tô Bắc có chút cứng đờ.Người đàn ông này, không ngồi thang máy của tổng giám đốc, chạy đến thang máy nhân viên xem náo nhiệt cái gì!Nhưng mà ở công ty, tốt xấu gì người ta cũng là lão đại, cô luôn không thể quá làm càn.Tô Bắc ho khan hai tiếng, quay đầu nhìn Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình.“Các cô còn sửng sốt làm gì! Đi vào đi!”Cố Thiến Oánh và Nghiêm Nghệ Đình thấy Lộ Nam và Vân Phàm đều trầm mặc, giống như cam chịu lời nói của Tô Bắc.Các cô liếc nhau, liền trực tiếp đi vào.Thang máy khép lại.Tô Bắc đột nhiên cảm thấy có chút hít thở không thông, ánh mắt không chỗ né tránh.Bởi vì ánh mắt Lộ Nam, cực kỳ sắc bén, thật giống như muốn nhìn thấu chính mình.Cô có chút buồn bực, nếu hiện tại Lộ Nam ở cùng Vân Phàm.Anh hẳn là, đã biết thân phận của mình đi, sao còn một bộ dáng như vậy.Vừa thấy phản ứng của Lộ Nam.Vân Phàm liền nhịn không được kêu khổ trong lòng.Anh lại có thể quên đi chuyện quan trọng nhất.Tối hôm qua rơi di động, sáng nay anh ủ rũ, lại có thể quên nói với Lộ Nam, chuyện Tô Bắc chính là Anne.Anh đoán chừng, nếu Lộ Nam biết chân tướng, khẳng định sẽ ăn tươi nuốt sống chính mình.Quả nhiên, anh còn chưa kịp ngăn cản.Lộ Nam đã lạnh giọng mở miệng.“Vân Phàm, có phải anh nên nói một câu với bảo vệ cửa, đừng để a miêu a cẩu, nhân viên tạp vụ nào cũng đi vào được!”Vân Phàm vẻ mặt khổ qua, trong lòng anh khổ không nói nổi.Nhưng hiện tại ở ngay trước mặt nhiều người như vậy, anh vẫn là không thể nói gì!Cố Thiến Oánh và