“Vân trợ lý nói rất đúng! Tôi cũng cảm thấy, chúng ta nên đi ra ngoài nói chuyện, mà không phải ở chỗ này.”Vân Phàm cười tủm tỉm nhìn Tô Vân Thiên.“Vậy Tô tổng, mời ra bên ngoài!”Tô Vân Thiên nhìn thoáng qua Lộ Nam mặt vô biểu tình, đè ép không thoải mái trong lòng, đi theo Vân Phàm, đi ra ngoài.Tô Bắc như là xem trò khôi hài, nhìn một màn này.Giống như chuyện này không hề có quan hệ với cô.Sau khi Tô Vân Thiên và Vân Phàm rời khỏi đây, Lộ Nam nhìn chăm chú vào Tô Bắc.“Về sau nếu có chuyện như vậy, cô đại khái có thể trực tiếp nói với tôi!”Sau khi anh đi làm, Vân Phàm liền nói chuyện này cho anh biết.Anh bằng tốc độ nhanh nhất đuổi xuống lầu, liền thấy, Tô Vân Thiên lại có thể muốn đánh Tô Bắc.Anh đột nhiên có chút hiểu rõ, vì sao sinh ở hào môn, Tô Bắc còn muốn nỗ lực liều mạng như vậy.Có một người cha như vậy, ai cũng không dám dựa vào đi!Tô Bắc nhàn nhạt ngước mắt, nhìn Lộ Nam một cái.“Vừa rồi cảm ơn anh, chẳng qua, ông ta và tôi không có bao nhiêu quan hệ, anh muốn làm thế nào, liền làm thế đó! Hoàn toàn không cần để ý ý nghĩ của tôi.”Lộ Nam sửng sốt, quan hệ cha con bọn họ, lại có thể tới tình trạng này rồi.Anh nghiêm túc nhìn Tô Bắc, nặng nề nói một tiếng.“Được!”Anh nói xong, xoay người liền muốn đi.Anh mới vừa đi tới cửa, không biết nghĩ tới cái gì, bước chân dừng một chút, xoay người nói.“Hôm nay thứ sáu, buổi tối phải về nhà của chúng ta ăn cơm chiều, chớ quên, sau khi tan tầm tôi chờ cô ở chỗ cô xuống xe hôm nay, chúng ta trực tiếp đi qua!”Tô Bắc gật gật đầu.“Ừ, tôi đã biết!”Lộ Nam nói xong, liền trực tiếp rời đi.Sau khi Lộ Nam xuống lầu, thấy Vân Phàm và Tô Vân Thiên, đang ngồi ở trong đại sảnh lầu một.Lộ Nam nghĩ đến Tô Bắc