“Mấy ngày nay bà nội chờ sốt ruột muốn chết, về sau nếu có thời gian, nhất định phải thường thường trở về ăn cơm, đừng nhớ kỹ quy củ chết gì đó, không phải thứ sáu liền không trở lại, vậy bà nội nhớ cháu thì phải làm sao bây giờ?”Lộ Nam không dấu vết vươn cánh tay từ trong tay Tô Bắc, anh ôm Mục Niệm Ảnh.“Ai u, bà nội, người xem người đang nói gì kìa! Về sau nếu bà nhớ cháu, một cuộc điện thoại, cháu lập tức trở về.”Mục Niệm Ảnh lập tức mặt mày hớn hở.“Cháu ngoan, cháu nói thật sao?”Lộ Nam liên tục gật đầu.“Thiên chân vạn xác, bà nội cứ yên tâm đi, người ở trong lòng cháu, vĩnh viễn đều là quan trọng nhất!”Mục Niệm Ảnh cười không khép miệng được.Tô Bắc nghe đến da gà đều rơi xuống.Tưởng tượng đến Lộ Nam ngày thường mặt lạnh, nhìn lại bộ dáng bây giờ của anh.Cô cảm thấy quá thấm người, quá có cảm giác không khoẻ.Đoàn người trở lại phòng khách.Đầu bếp nhà họ Lộ đang làm cơm chiều.Không biết đầu óc Lộ Nam bị trúng gió gì, anh ta lại có thể đứng lên.“Bà nội, người ngồi với ba mẹ trước, cháu đi làm hai món sở trường cho người!”Mục Niệm Ảnh cười nói.“Cháu ngoan, không cần, cháu thật vất vả trở về một chuyến, sao có thể để cháu nấu cơm!”Lộ Nam đi đến phía sau Mục Niệm Ảnh, giúp bà bóp vai.“Bà nội, người cũng đừng nhọc lòng, cháu chính là thật vất vả trở về một chuyến, mới càng muốn cho người nếm thử tay nghề của mình!”Lộ Nam nói xong, liền trực tiếp đi về phía phòng bếp.Tô Bắc hoàn toàn trợn tròn mắt.Lần đầu tiên về nhà, anh cứ như vậy, ném một mình cô ở hang sói?Anh như vậy cũng quá không đủ nghĩa khí đi!Tô Bắc ở trong lòng, dùng lực phun trào Lộ Nam.Quả thực không hề có nhân tính, nhà tư bản này, tên đàn ông không nói chữ tín này!Nếu tin tưởng anh, về sau chính mình mua mì ăn liền