Tô Bắc kéo kéo khóe miệng: “Được rồi, vậy ngày mai tôi xong việc sẽ gọi điện thoại cho anh!”Lộ Nam “ừ” một tiếng.“Như vậy đi, đi ngủ sớm một chút!”Lộ Nam xoay người, mới vừa đi hai bước.Tô Bắc lại hô một tiếng.“Lộ Nam!”Lộ Nam có chút vô ngữ, anh xoay người, nghiến răng nghiến lợi nhìn Tô Bắc.“Lại làm sao?”Tô Bắc rụt rụt bả vai.Cô vô tội nhìn Lộ Nam nói: “Cái kia…… Tôi không có số điện thoại của anh!”Lộ Nam bất đắc dĩ thở dài, tức giận nhìn cô: “Di động!”“A!” Tô Bắc ngây ngẩn cả người, anh muốn di động của cô làm gì.Lộ Nam đã hoàn toàn hết chỗ nói rồi.Anh bất đắc dĩ nhìn Tô Bắc: “Tôi lưu số điện thoại cho cô, di động đâu!”Tô Bắc lập tức bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra là muốn lưu số cho mình!Cô vội vàng xoay người đi qua, cầm lấy di động từ trên giường của mình, đưa cho Lộ Nam.Lộ Nam cầm di động, nhanh chóng nhập số di động vào.Tô Bắc mắt sắc nhìn thấy, sau khi anh nhập số xong, tựa hồ còn làm gì đó.Chẳng qua, tốc độ Lộ Nam thực mau.Tô Bắc còn chưa kịp nói cái gì, anh đã trả điện thoại lại cho cô.Lộ Nam đi rồi, Tô Bắc nhìn chằm chằm di động một lúc lâu, cũng không có nhìn ra đến tột cùng Lộ Nam làm cái gì.Cô nhàm chán ném điện thoại di động sang ở một bên.Sau đó, nặng nề ngủ đi.Hôm sau.Sáng sớm Tô Bắc thức dậy, đã ngửi được mùi thơm nồng đậm trong nhà.Cô dẩu miệng, dùng sức ngửi, đi theo phương hướng mùi hương.Nhìn bánh bao và cháo thịt nạc trứng muối trên bàn cơm, khẩu vị Tô Bắc lập tức mở rộng ra.Cô mới vừa duỗi tay, muốn bắt lấy một cái bánh bao, đã bị một bàn tay to đột nhiên vỗ một cái.Tô Bắc sợ tới mức nhanh chóng rụt tay về.Cô tức giận trừng mắt nhìn Lộ Nam, một đôi mắt trừng đến thật lớn: “Anh làm gì! Tôi ăn cái bánh bao thôi, anh có cần