Hơn nữa, vừa rồi uống rượu quá nhanh, cổ họng có chút nóng rát.Cô tiếp nhận ly nước, nhàn nhạt nói câu.“Cảm ơn!”Tô Bắc uống nước xong, xoay người muốn đi, lại bị đạo diễn Tôn giữ chặt.Tô Bắc có chút tức giận.Cô đột nhiên xoay người, “Tôn tổng, ông xem rượu tôi đã uống, nước tôi cũng đã uống, hôm nay mặt mũi xem như đã cho đủ đi, hiện tại tôi thật sự có việc, cần thiết lập tức rời đi, ông buông tôi ra!”Cố Thắng Trạch âm trầm ngồi ở chỗ kia.Tô Bắc tránh né anh ta như tránh sói.Mới vừa trở về ngồi xuống, lại gấp gáp rời đi như vậy, trong lòng anh ta đã thực không vui.Người chung quanh thấy cảm xúc anh ta không cao, cũng không dám nói chuyện lớn tiếng.Chỉ có đạo diễn Tôn, còn đang cố khuyên can Tô Bắc.Đột nhiên, một tay Cố Thắng Trạch ném ly nước trước mặt xuống đất.Anh ta âm trầm mở miệng: “Mẹ nó! Cho mặt mũi lại không biết xấu hổ!”Anh ta nhìn chằm chằm vào Tô Bắc: “Anne, cô thật đúng là xem chính mình là một chuyện, còn không phải là người đại diện nhỏ nhoi thôi sao! Lão tử cho cô mặt mũi, cô lại không biết điều như vậy, hôm nay dù lão tử làm cô ở chỗ này, tôi xem ai dám nói chữ không!”Tất cả mọi người lặng ngắt như tờ.Ngay cả Tôn tổng cũng ngồi xuống.Tô Bắc đứng thẳng tắp ở nơi đó, lưng ưỡn thẳng tắp.Khuất nhục như vậy, đời này cô chưa từng chịu qua.Cô cầm túi xách, liền muốn đi ra ngoài.Cố Thắng Trạch “vụt” một tiếng, cả người đầy lửa giận đứng lên.Anh ta trực tiếp bước qua, đứng ở cửa phòng bao.Anh ta chặn ở trước mặt Tô Bắc: “Cô đi, tôi xem hôm nay cô có thể đi đâu, cô còn có thể lên trời xuống đất sao!”Tô Bắc ngây ngẩn cả người.Không nghĩ tới, thành phố Nam Hi còn có hành vi hoành hành ngang ngược như vậy.Đã sớm biết giới giải trí trong nước không có dễ