Đạo diễn Tôn đã đau đến không phát ra được bất luận âm thanh nào, Lộ Nam chậm rãi dừng lại.Anh đánh đạo diễn Tôn hơi thở thoi thóp, cảm thấy tức giận trong lòng phát tiết không sai biệt lắm, anh mới để gậy sắt sang một bên, xoay người đi ra ngoài.Trên thế giới này, không ai có thể khi dễ người của anh.Lộ Nam không có nhận thấy được, ở trong lòng anh, sớm đã nạp Tô Bắc vào phạm vi bảo hộ của mình.Lộ Nam đi từng bước một ra ngoài nhà xưởng.Đi tới cửa, anh mở miệng với hai vệ sĩ áo đen đứng ở nơi đó: “Ném tất cả mọi thứ của ông ta đi, đưa người đến Nam Phi đi đào dầu mỏ, nhớ kỹ, vĩnh viễn đừng để cho ông ta quay về!”Lộ Nam nói xong, liền đi đến xe của mình.Gió buổi tối thực lạnh, giống như trái tim anh giờ phút này, không có một chút độ ấm.Sáng sớm hôm sau, Tô Bắc liền nhìn thấy một tin tức kinh thiên.Tổng giám đốc tập đoàn Thiên Hồng - Cố Thắng Trạch, bị người đánh cho tàn phế.Tàn phế này, cũng không phải tàn phế thân thể, mà là hoàn toàn phế đi gốc rễ con cháu.Cũng không biết tin tức truyền ra từ nơi nào, tóm lại, trên thế giới này, hoàn toàn không có tường không lọt gió.Sáng sớm, tin tức này đã tràn ngập thành phố Nam Hi.Buổi sáng lúc Tô Bắc đi ra từ trong phòng, Lộ Nam vừa vặn cũng đi ra.Hai người mặt đối mặt nhìn nhau một cái.Tô Bắc cắn môi, vốn dĩ muốn hỏi anh tối hôm qua trở về lúc nào, cuối cùng nghĩ nghĩ, trong miệng chỉ nghẹn ra một chữ: “Sớm!”Lộ Nam nhìn cô, gật đầu, trở về một chữ “Sớm”, anh liền đi về phía phòng bếp.Tô Bắc ngốc ngốc đứng ở phòng khách, nhìn Lộ Nam nhanh chóng đánh trứng gà, bật bếp.Chỉ trong vài phút, anh liền làm tốt hai quả trứng chiên.Tô Bắc nhịn không được chậc lưỡi, anh từng được huấn luyện