Trong quán cà phê cực kỳ sang trọng mà giá mỗi ly sẽ làm cho người ta hoài nghi mình đang uống vàng bạc, kim cương hay đại loại như thế chứ không phải cà phê, Elio với vẻ mặt phức tạp nhìn nụ cười có bề ngoài chân thành nhưng lại thật chất đậm mùi thảo mai của Alex.
Hắn có chút cau mày nói:
- Mặt cô bị làm sao vậy?
Alex ngạc nhiên khi thấy ánh mắt của Elio dán vào miếng băng cá nhân trên mặt mình, đoạn cô cười cười nói:
- À, tôi bị mèo cào.
Elio nhướng mày:
- Trông như phường côn đồ mới đi thanh toán nhau về vậy.
Nụ cười trên mặt Alex cứng lại.
Tên này không phải phụ nữ mà giác quan thứ sáu đúng phết.
Cô quả thật vừa thanh toán xong băng đảng buôn bán ma túy là tới gặp hắn ngay còn gì.
cô gượng gạo cười không đáp.
Hắn chậc lưỡi chê bai:
- Đem cơ thể một phụ nữ cho một thằng đàn ông đúng là phí phạm.
Cậu cũng có húp được đâu mà phí với chả phạm.
Trong đầu Alex lập tức nhảy ra câu phản bác.
Nếu ăn nói thiếu đánh là một loại tài năng thì Alex thừa nhận cái tên ngồi trước mặt mình chính là tài năng thiên bẩm, trăm năm có một, đứng trên vạn người.
Hiện giờ cô đang ngồi chiếu dưới, không thể không nhún nhường, uyển chuyển đáp:
- Không phải vì vậy anh mới cần tôi giả làm vợ hờ sao.
Nói đến đây, Elio đổi tư thế, gác chéo chân, hai tay đan vào nhau đặt trên đầu gối, ánh mắt thăm dò nói:
- Rõ ràng hôm trước cô từ chối quyết liệt lắm, sao đột nhiên thay đổi vậy.
Còn hèn tới mức sủa trước mặt tôi.
- khoé môi Elio hơi nhếch lên.
- Điều gì đã khiến cô muốn làm con chó của tôi vậy?
Mặt Alex không đổi sắc:
- Là do hôm qua bọn cho vay nặng lãi đến tìm tôi ráo riết quá nên tôi cùng đường rồi.
Giữa làm chó và làm ma, Tôi thích làm chó hơn.
Elio trố mắt kinh ngạc:
- Cô dính tới cả bọn cho vay nặng lãi sao? Nhìn đồ trên người cô còn không có lấy một món hàng hiệu nào? Cô mượn để đánh bạc đó à?
- Bạn gái cũ của tôi mượn.
Tôi lỡ đứng ra nhận vay.
Giờ cô ta ôm tiền chạy theo đứa khác rồi.
Elio há hốc mồm:
- Cô… ngu đần tới mức độ đó sao? Đầu của cô dùng để trang trí à?
Alex lại rất thản nhiên đáp lại:
- Trong tình yêu ai chẳng mù quáng.
- Hừ, không phải tôi.
Ăn bánh trả tiền theo đúng thông lệ thôi.
Alex nhún vai không màng đối đáp bởi vì cái tư tưởng đó rất hợp với mấy tên nhà giàu.
Vào được cửa nhà tài phiệt, nếu không phải có gia thế môn đăng hộ đối thì cũng phải có năng lực xuất chúng.
Có cả hai thì không sao nhưng cái gì cũng không có thì chỉ có giá trị làm bình hoa cho bọn họ chơi bời rồi vứt.
Elio không biết Alex đang thầm kinh bỉ mình, cậu lại quét mắt nhìn cô thêm một lúc rồi thở dài nói:
- Thôi được rồi.
Coi như tôi làm phúc vậy.
- Elio giơ tay vẫy phục vụ yêu cầu giấy bút rồi chìa nó về phía mặt cô nói.
- Trước tiên phải thoả thuận các điều khoản của hợp đồng trước đã.
Cô viết cho cẩn thận vào.
- Tôi viết á?
- Chứ không lẽ tôi viết! Nhớ cho rõ tôi bây giờ là cậu chủ của cô đó.
Tên khốn được đằng chân lân đằng đầu này dám thật sự mắng cô là chó của hắn.
Được lắm, Alex cũng âm thầm mắng lại tám đời tổ tông nhà cậu ta trong khi ngoan ngoãn cầm bút lên viết.
Qua một khoảng thời gian bàn bạc, những điều chính của bản hợp đồng thành lập:
Một là không được can thiệp vào đời sống riêng tư của nhau.
Hai là Alex phải luôn nghe máy của Elio.
Ba là trước mặt người nhà Elio, Alex phải nghe theo cậu ta.
Bốn là Elio không được yêu cầu Alex làm gì phạm pháp.
Năm là Elio phải trả tiền cho Alex ngay khi hai người ly hôn.
Sáu, mọi chi phí cho cuộc hôn nhân này đều sẽ do bên Elio chi trả.
Bảy, hợp đồng này có thời hạn ít nhất sáu tháng.
Elio đọc lại bản hợp đồng một lượt rồi gật gù nói:
- Vầy là ổn rồi đó.
Tôi sẽ chuyển cho luật sư làm lại bản chính thức rồi gửi lại cho cô ký.
Alex ngó bản hợp đồng trên bàn, cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó.
A, không có điều khoản mình và hắn không được phép chạm vào người đối phương.
- Elio, chúng ta cần thêm… - Alex đang nói chợt khựng lại.
Elio nhíu mày, thắc mắc:
- Còn cần thêm cái gì thì cô nói đi.
Sao ấp úng vậy?
Alex nhìn gương mặt đẹp trai như tượng nam thần của Elio, tự nhiên cảm thấy mình nghĩ chuyện nhảm nhí.
Cô chắc chắn mình sẽ không đụng vào hắn rồi.
Hắn cũng là gay thì cũng chẳng có hứng thú gì với cô.
Mà với cái tính kênh kiệu bốc mùi tự luyến đó, thể nào hắn cũng sẽ cười kinh miệt vào cái điều khoản mà cô đưa ra cho xem.
Thế là Alex xua tay nói:
- Không có gì đâu.
Nghĩ lại thì thấy vầy là ổn rồi.
Elio nghi hoặc nhìn cô, đoạn như vỡ lẽ ra nói:
- Cô muốn thêm tiền chứ gì? Rốt cuộc cô nợ bọn kia bao nhiêu?
Alex lập tức lắc đầu:
- Không phải, nhiêu đây là đủ rồi.
Thật sự không có gì nữa đâu.
Elio nheo mắt nhìn cô, có vẻ muốn nói thêm gì đó thì bị một tiếng chuông điện thoại