Nơi tổ chức đấu giá AW (Another World) được thiết kế theo mang hơi hướm của đại dương.
Sân khấu đấu giá hình vòng cung ôm lấy một bể sứa lớn được thiết kế chứa đựng những mảnh vỡ của xác tàu đặt giữa phòng.
Xung quanh là những hộp kính trưng bày những vật liên quan tới đại dương như vỏ ốc, sò khổng lồ lấp lánh ánh xà cừ, những nhánh san hô đồ sộ phủ màu sống động.
Trên tường nhà là những tấm 3D chiếu cảnh đại dương, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một con cá voi ngâm nga những âm thanh du dương của thế giới biển sâu thẳm.
Vòng ngoài là một đài cao hình cung ôm lấy khu vực sân khấu với những chiếc ghế tay dựa sang trọng mạ vàng.
Ở khoảng không gian ở giữa sân khấu và ghế ngồi là nơi tụ tập của chưa tới năm mươi người, ăn mặc sang trọng với phục sức xa hoa, đang đứng quanh bàn đứng uống rượu nói chuyện với nhau.
Khách mời càng ít càng khẳng định đẳng cấp của buổi đấu giá.
Alex không khỏi cảm thán trước những chiếc vòng cổ bằng ngọc xen với kim cương bự tổ chảng lướt qua lướt lại trước mặt mình.
- Mọi thứ vẫn ổn chứ Alex.
- Tiếng Andrea phát ra từ tai nghe siêu nhỏ, bị tóc che khuất.
Alex lánh người vào một góc khuất trong phòng, tránh xa đám đông đang cười nói, bắt chuyện xã giao với nhau.
Hình như bọn họ đều ít nhiều biết mặt nhau.
vừa nhấp rượu vừa lặng lẽ quan sát xung quanh.
- Tạm thời vẫn ổn.
Cái buổi đấu giá phi pháp được tổ chức chung với các sự kiện triển lãm tranh của hoạ sĩ mới kèm đấu giá từ thiện.
Đúng là treo đầu dê bán thịt chó.
- Alex khinh bỉ đáp.
Matteo dùng danh nghĩa người mở phòng tranh nên đã tổ chức khá nhiều hoạt động ở Atlantic nên bọn họ đã sơ suất không để mắt tới nơi này.
Khả năng cao là chỉ những lúc có tổ chức thêm Another World, hắn mới đến Atlantic.
May mắn lần này hắn dùng chính phòng tranh của mình để tổ chức.
Bọn họ có được sơ đồ cấu trúc của phòng tranh nên đã sắp xếp một cuộc càn quét quy mô để bắt gọn cái tổ chức này.
Alex chịu trách nhiệm quay chụp, ra hiệu hành động và thu giữ chiếc nhẫn đồng thời cung cấp vị trí của bọn canh gác để cảnh sát vô hiệu hóa chúng tránh báo động.
Cô liếc mắt nhìn những tên vệ sĩ mặc vest đen đeo bộ đàm tai nghe trong phòng, nhỏ giọng báo số lượng.
- Xin lỗi, Cho hỏi cô là phu nhân Flaco sẽ Alex phải không?
Một người đàn ông trẻ tuổi tiến đến, lịch sự chào hỏi.
Alex lập tức nhận ra hắn là trợ lý của Matteo.
Cô mỉm cười, bình tĩnh đáp:
- Xin hãy gọi tôi là Alex Miller.
Tôi không đổi theo họ chồng.
Theo tôi nhớ anh là trợ lý của Matteo phải không? Anh ấy đâu? Anh ấy hứa sẽ đón tiếp tôi nếu tôi đến nhưng nhìn khắp căn phòng vẫn không thấy.
- Ông chủ đang bận một vài chuyện khác, sẽ đến gặp phu nhân ngay.
Ông chủ dặn nếu phu nhân đến thì tôi sẽ thay mặt ông chủ tiếp đón cô một lúc.
Còn một khoảng thời gian nữa mới tới phiên đấu giá.
Phu nhân có muốn đến văn phòng chờ ông chủ không?
Cái gì gọi là buồn ngủ gặp chiếu manh? chính là những lúc thế này đây.
Cơ hội để tìm tài liệu buôn bán trái phép tự động dâng lên, Alex đương nhiên không từ chối.
Thế là cô đi theo trợ lý lên phòng làm việc của Matteo.
Bước vào căn phòng đã thấy ngập tràn hơi thở nghệ sĩ, rất giống với phong cách của Matteo.
Căn phòng được sơn phủ bởi các sắc độ của màu vàng và tím pastel điểm chút màu hồng đỏ và trắng của những bình hoa lớn được trưng bày trong phòng.
Và theo đúng chuẩn phòng làm việc của người xuất thân họa sĩ