Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn

Chương 1582


trước sau

Chương 1582

Ánh mắt lạnh lùng của Hạ Gia Huy vẫn chẳng hề suy suyển, lướt qua cánh tay giang ra để cản đường mình của Lâm Hạ Ly.

“Hạ Gia Huy, tớ mặc kệ cậu đang nghĩ cái gì, nhưng mà chuyện Lâm Hạ Ly đã quyết định thì đừng mong có ai thay đổi được! Tớ hy vọng cậu hiểu được, cậu rất xuất sắc, hơn rất rất nhiều người. Cậu sẽ có được càng nhiều hơn”

“Cho nên cậu có thể vứt cái lòng tự tôn đáng ghét gì đó đi được rồi đấy!”

Bước chân của Hạ Gia Huy vốn đang lưng đối lưng với Lâm Hạ Ly dừng một chút, nhưng.

rốt cuộc vẫn không quay đầu lại, bước nhanh hơn nữa đến khu giảng dạy.

Mà Lâm Hạ Ly còn đang đưa lưng về phía khu giảng dạy, khuôn mặt cô bé đỏ lên, cô bé không biết Hạ Gia Huy có nghe mình nói hay không nữa.

Một hồi lâu sau, cô bé mới xoay người, phía sau cô bé đã chẳng còn bóng dáng ai nữa.

Trong đầu nhớ lại những gì Lâm Hạ Ly vừa nói, Hạ Gia Huy có hơi không yên lòng.

Tốc độ lúc bước lên tầng cũng cực kỳ chậm.

“Uầy, không phải Hạ Gia Huy đấy à!”

Dòng suy tư bị cắt đứt, Hạ Gia Huy theo tiếng nói nhìn lại, vô thức chau mày.

Hóa ra là Ngô Giang học cùng lớp, cũng chẳng có mấy lần nói chuyện, điểm giống nhau giữa hai người là, cậu ta cũng học không tệ, mỗi lần Hạ Gia Huy mà đứng thứ nhất thì cậu ta cũng ở hạng hai.

Theo mạch suy nghĩ bình thường mà nói, những học sinh xuất sắc hẳn phải khá là hợp ca nhau, ấy vậy mà ánh mắt nhìn Hạ Gia Huy của người trước mặt chẳng có vẻ gì là thân thiện.

Bởi vì Ngô Giang là một đứa háo thắng, thích ganh đua, luôn nghĩ mình thượng đẳng hơn Hạ Gia Huy, cũng có nhiều lần ngâm quấy phá Hạ Gia Huy rồi.

Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, Hạ Gia Huy chẳng bao giờ vạch trần, cũng lười đi xung đột với bọn họ.

“ừ”

Hạ Gia Huy gật đầu, thậm chí chẳng thèm liếc nhìn cậu ta nhiều

thêm một cái, tiếp tục tiến về phía trước, không hợp nhau thì nói gì cũng thành ra cãi vã, cậu chẳng muốn phí thời gian với mấy người này.

“Hạ Gia Huy! Cậu đứng lại đó”

Bị phớt lờ, vẫn cứ bị phớt lờ, trong lòng Ngô Giang tức điên lên được, là người đạt hạng hai, cậu ta luôn bị phớt lờ, ngày hôm qua lúc giáo viên chủ nhiệm bảo người đi thi là Hạ Gia Huy, thậm chí còn chẳng hề nhìn đến cậu một cái, vì cớ gì chứ?

“Có việc gì nữa?”

Hạ Gia Huy dừng lại, nhìn cậu ta, trong ánh mắt ẩn chứa chút phiền chán.

“Tôi nói cậu biết, lần thi toán này tôi nhất định sẽ trên cơ cậu.”

Toát lên vẻ khinh thường và ngạo mạn, Ngô Giang giống như đã thấy được xếp hạng của cuộc thi rồi vậy, bộ dáng đầy vẻ khí thế oai phong.

“Ừ, mong là cậu được như ý”

So sánh với cậu ta, thì khí thế gặp sóng gió cũng chẳng mảy may của Hạ Gia Huy càng áp đảo hơn.

Hạ Gia Huy cũng chẳng muốn nói gì thêm, khóe miệng còn vương nụ cười xoay người rời đi “Hạ Gia Huy, cậu rửa mắt mà chờ đi”

Ngô Giang hung tợn hét lên về phía Hạ Gia Huy, khóe mắt căng ra, mang theo một vẻ tàn nhẫn, nhưng chẳng ai đáp lại cậu ta nữa.

Mà tất cả sự việc đều bị Lâm Hạ Ly đuổi theo sau nhìn thấy hết Hạ Gia Huy này, tớ từng nói với cậu chưa nhỉ, cái vẻ kiêu ngạo đó của cậu, khiến người ta vừa thích vừa ghét đó.

“Lần này cuộc thi toán học là muốn khảo sát năng lực của mọi người, tôi hy vọng mọi người phải toàn lực để tham gia, phát triển thực lực tốt nhất và thật nhất”

Giấy kiếm tra được truyền đi, phát ra âm thanh soạt soạt. Giọng cô dạy toán quanh quẩn trong phòng, ánh mắt sắc n nhìn ở mỗi người.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện