Bữa tiệc được diễn ra ở sân thượng tòa nhà XX, tất cả mọi thứ đều do một tay cô sắp xếp.
Tối hôm đó, cô mặc một chiếc váy dạ hội kiểu cúp ngực được thiết kế tinh xảo, hở ra một mảng ở cổ lộ ra làn da trắng nõn. Hinh Nhi đeo trên cổ chiếc dây chuyền hình con bướm, trên đó có kính vài viên ngọc trai lấp lánh. Tóc cô búi cao, chỉ chừa một ít tóc mái và ít tóc nhỏ ở hai bên thái dương. Đôi chân của cô được điểm xuyến bởi đôi giày cao gót vừa phải. Khi cô vừa tới, mọi người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt về phía cô. Khung cảnh này làm cô nhớ đến lúc đi cùng với Hinh Thư. Khác với lần đó, hiện tại cô đã là tâm điểm của sự chú ý, trong mắt mọi người, cô là một người tài năng.
"Chúc mừng Tô chủ tịch nhé!" Hưng tiên sinh cầm lấy ly rượu, bắt chuyện với cô
"A, cảm ơn, là do sự giúp đỡ của chú Hưng thôi mà!"
"Haha, Tô chủ tịch khéo nói quá!" Hưng tiên sinh cười lớn.
"Chúc mừng Tô chủ tịch" một người phụ nữ từ xa đi lại, hóa nhập vào cuộc nói chuyện
"A, cảm ơn!"
Mặc Hàn cũng đến tham dự buổi tiệc này, riêng Minh Huy thì không. Anh phải bay ra nước ngoài giải quyết vấn đề công ty nên không tham dự, thay vào đó, anh đã gửi quà chúc mừng cho cô.
Thấy Hinh Nhi đang nói chuyện vui vẻ với một người đàn ông lạ, trong lòng liền không vui. Hắn vẫn lặng im, quan sát cô từ xa. Nhìn cái cổ trắng ngần mập mờ dưới ánh đèn chùm, hắn lại có tham muốn với cô, muốn chạm vào cô hơn.
"Chị!"
Không khí náo nhiệt xung quanh bỗng trở nên im lặng. Nghe tiếng gọi quen thuộc, cô quay lại thì thấy cả gia đình Tô gia đều đến tham dự, trong trí nhớ của cô, hoàn toàn không có kí ức nào về việc gửi thư cho họ.
"Ba đã rất lo lắng cho chị nên cả nhà đều đến thăm chị đây!" Hinh Thư ngoài mặt vui vẻ, cúi người khẽ thì thầm "Tính không mời tôi hả ? Đừng