Trong vòng 6 tuần dưỡng thương, tức là một tháng rưỡi.
Vương Kiên đã hoàn toàn khỏi bệnh, hàng tuần anh đều đến bệnh viện kiểm tra.
Trong suốt 6 tuần trị bệnh, Vương Kiên hoàn toàn nghiêm túc.
Anh chỉ mong khỏi bệnh sớm, cuối cùng cũng thành hiện thực.
Vương Kiên đã trở lại như trước, 6 tuần qua là khoảng thời gian vô cùng khó khăn.
Các vết thương ở sau lưng phải nhờ đến sự giúp đỡ của con gái anh, tay chân nhức mỏi, đau nhức, khó chịu vô cùng.
Cũng may bây giờ đã khỏi rồi.
Số điện thoại của Chu Thanh Nga anh cũng nhớ rõ, hôm nay anh muốn gặp mẹ cô.
Hai người cũng cần phải nói chuyện riêng, Chu Thanh Nga đã đề nghị vấn đề này với Vương Kiên từ trước.
Vương Kiên ăn mặc lịch sự, chỉnh tề để gặp mặt Chu Thanh Nga.
Anh đến Highlands coffee 91 Trần Đại Nghĩa, bởi lẽ gần nhà của cô, anh không muốn mẹ cô phải đi xa.
Anh còn trẻ, đi xa không thành vấn đề nhưng người lớn tuổi đi xa thì sẽ rất mệt.
Anh ngồi ở tầng 2 ngay cạnh cửa ra vào, sau đó gọi điện cho Chu Thanh Nga để hẹn nơi gặp mặt.
- “ Cháu chào bác, hẹn gặp bác tại Highlands coffee.
Số 91 phố Trần Đại Nghĩa, phường Bách Khoa, quận Hai Bà Trưng ạ.
”
- “ Được, hẹn gặp tại đó.
Không biết cậu ngồi ở đâu.
”
- “ Cháu ngồi ở tầng 2, bàn thứ 2 cạnh cửa ra vào ạ.
”
- “ Được, tôi sẽ đến ngay.
”
Khoảng 30 phút sau, Chu Thanh Nga đã có mặt tại Highlands coffee 91 Trần Đại Nghĩa, bà đi lên tầng 2 gặp mặt Vương Kiên.
Vừa nhìn thấy Chu Thanh Nga, Vương Kiên đứng dậy.
Anh đi đến trước mặt bà, lịch sự chào hỏi.
- “ Cháu chào bác, mời bác qua kia ngồi uống nước ạ.
”
- “ Được ” Chu Thanh Nga gật đầu
Cả hai người qua bàn uống nước mà Vương Kiên đã ngồi từ trước, anh gọi nước ép hoa quả cho Chu Thanh Nga.
Ít phút sau, nhân viên mang đồ uống lên cho Chu Thanh Nga.
Chu Thanh Nga nhận thấy vị chủ tịch Vương Thị này là người có phép tắc, biết kính cẩn với bề trên.
Con gái bà có lẽ chọn không sai người rồi nhưng vẫn phải xem xét thêm đã.
- “ Cậu là người nói chuyện với tôi ngày hôm đó? Đúng chứ? ” Chu Thanh Nga lấy ống hút đảo quanh ly nước, nhìn Vương Kiên.
- “ Dạ phải.
”
- “ Cậu thật sự muốn cưới Thanh Ngọc? Làm chồng của con gái tôi? ”
- “ Cháu yêu cô ấy.
4 năm trôi qua, trong lòng cháu chỉ có cô ấy, không một ai thay thế được vị trí đó.
Cháu muốn làm chồng của Thanh Ngọc, che chở và bảo vệ cô ấy suốt đời này.
”
- “ Tôi cũng biết rõ con tôi rất yêu cậu, vả lại hai người cũng có con trai rồi.
Gia đình cậu không hề đơn giản, nức tiếng nhất New York.
Con tôi làm sao có thể sống được đây, sự nghiệp của nó vẫn còn đó.
Kết hôn với cậu chẳng lẽ sẽ tan biến hết sao? ”
- “ Cháu không có ý định quay về New York sống, cháu định cư ở quận Thanh Xuân.
Cô ấy chỉ ở bên cạnh cháu, không sống với Vương Gia.
Cô ấy vẫn theo đuổi sự nghiệp của mình, cháu luôn luôn ủng hộ ước mơ của cô ấy.
Sẽ không hủy hoại nó.
”
- “ Vậy tốt, tôi cũng sẽ không xa con gái.
Nhưng gia đình cậu sẽ đồng ý chuyện này sao? ”
Chu Thanh Nga vẫn rất lo, con gái sau khi kết hôn mà không sống với gia đình chồng, điều này vốn dĩ khác lạ.
Hơn nữa, Vương Gia còn là gia tộc lớn.
- “ Kết hôn xong, cháu thuận lợi đảm nhiệm vị trí chủ tịch Vương Thị.
Trở thành người đứng đầu, không ai có thể cấm cản bất cứ điều gì.
Cô ấy cũng sẽ trở thành người phụ nữ quyền lực nhất trong Vương Gia và giới thượng lưu, không ai dám đụng đến.
Người phụ nữ cháu yêu thương, cháu bảo vệ được đến khi cháu trút hơi thở cuối cùng.
”
Chu Thanh Nga há hốc mồm kinh ngạc, con gái bà trở thành người uy quyền như vậy sao? Xem ra bà có thể tin tưởng được Vương Kiên rồi.
Bà không nói gì nữa, chỉ gật đầu.
Nếu nói bà cũng không biết phải nói gì.
- “ Vậy thì kết hôn thôi.
”
Chu Thanh Nga vừa nói xong, gương mặt Vương Kiên khẽ nở nụ cười.
Anh rất ít cười, như vậy được xem là anh đã vượt qua ải của mẹ vợ rồi.
- “ Bác....!bác nói...thật....sao...ạ? ” Vương Kiên