Trong phòng tắm, Trần Thanh Ngọc lẩm nhẩm.
Cô đã trễ kinh hai tuần, đáng lẽ tháng này cô phải có rồi chứ, tại sao lại không có, chẳng lẽ là cô mang thai sao? Không được, nhất định không thể mang thai được.
Nếu như mang thai thì chẳng lẽ cô phải sống trong cuộc hôn nhân này cả đời hay sao?
Trần Thanh Ngọc ra khỏi phòng tắm, cô mở ngăn kéo ở tủ đầu giường, lấy ra bản hợp đồng hợp đồng.
Ánh mắt ngỡ ngàng trước điều khoản thứ tư do Vương Kiên viết.
- “ Nếu như mang thai thì chẳng phải cả đời sẽ ràng buộc trong cuộc nhân này sao? Mình ngu ngốc thật, hôm đó lại lơ đễnh không để ý, giờ thì hay rồi.
Mình và anh ta cũng quan hệ mấy lần rồi nhưng anh ta đều không ra ngoài, nguy cơ mang thai cũng rất cao.
Cô phải làm sao đây? Hôm nay nhất định phải qua khoa sản làm kiểm tra mới được.
”
Trần Thanh Ngọc hôm nay đi làm như bình thường, lúc cô đi anh đang ngồi trong phòng làm việc.
Chuyện ngày hôm đó cô cũng chẳng để tâm nữa, cô rất sợ mình sẽ mang thai.
9h cô khá rảnh, Trần Thanh Ngọc lén lút đi sang toà nhà B3 - khoa sản để kiểm chứng.
Cô tin rằng mình không mang thai, Nguyễn Vy thấy Trần Thanh Ngọc cứ lén lút đi qua khoa sản.
Cô chẳng hiểu sao Trần Thanh Ngọc phải lén lút như vậy, Nguyễn Vy lấy điện thoại gọi cho Vương Kiên.
" Alo Kiên, em đến bệnh viện liền đi.
Toà B3 - khoa sản.
Thanh Ngọc chị thấy cứ lén lút quan đó, em qua ngay nha.
Phòng 110, tầng 1.
"
" Dạ chị, em cảm ơn chị.
Em sẽ đến ngay "
Vương Kiên gập màn hình máy tính, anh thay đồ rồi lái xe đến bệnh viện.
Cô bị gì mà lại giấu anh, còn phải lén lút như vậy làm gì.
Phòng 110 - tầng 1 - khoa sản
Sau khi được bác sĩ khám, Trần Thanh Ngọc ngồi đối diện Phạm Thu Hương - bác sĩ khoa sản.
Phạm Thu Hương mặt nghiêm túc, lắc đầu nhìn cô.
- “ Em có phải là đang mang thai không chị? ” Trần Thanh Ngọc hỏi
- “ Không phải mang thai nhưng em lại trễ kinh hai tuần, em đã từng mang thai đúng không? Em có kiêng cữ cẩn thận sau sinh không? ”
- “ Em đã từng mang thai ba năm trước, kiêng cữ thì em không cẩn thận lắm.
Sinh xong là em đi làm việc luôn, có chuyện gì sao chị Hương? ”
- “ Thanh Ngọc, chị rất xin lỗi phải nói với em điều này.
Em rất khó có khả năng làm mẹ lần nữa, sau sinh không kiêng cữ cẩn thận.
Tử cung bị thương tổn nặng, cho dù sinh hoạt vợ chồng đều đặn nhưng mà sẽ rất khó.
Cái này còn phụ thuộc vào phép màu, em cố gắng điều trị thì sẽ được thôi.
Chị rất tiếc..
” Phạm Thu Hương nói
- “ Chị nói thật sao? Không sai chứ? ” Trần Thanh Ngọc không dám tin, cô hỏi lại Phạm Thu Hương một lần nữa
- “ Chị nói thật, hoàn toàn đúng, không sai em à.
Nhưng em đừng tiêu cực, chữa trị thì sẽ khỏi thôi.
Đây là bệnh án, em cầm đi.
” Phạm Thu Hương đưa một tập giấy cho Trần Thanh Ngọc
Trần Thanh Ngọc gật đầu cầm lấy nó, cô cảm ơn Vương Kiên rồi đứng dậy rời đi.
Vừa mở cửa, Vương Kiên đã đứng trước mặt cô.
Nguyễn Vy gọi cho anh, anh lập tức chạy đến bệnh viện một cách nhanh nhất có thể.
Anh muốn biết cô bị gì mà phải lén lút như thế.
Cả hai người nhìn nhau, bệnh án trên tay Trần Thanh Ngọc cũng rơi hết xuống đất.
Cô định sẽ giấu anh một thời gian mà giờ anh lại xuất hiện ở đây, cô cúi xuống nhặt lấy nó nhưng Vương Kiên đã nhặt giúp cho cô.
Cầm bệnh án của vợ mình trong tay, Vương Kiên đưa cô ra băng ghế ngồi.
Nhìn từng dòng chữ trên giấy, tâm tình của anh rối bời,