Tối đó, cả gia đình ngồi chơi ở phòng khách thì bên ngoài có tiếng chuông cửa.
Vương Quỳnh Trang chạy ra mở cửa, là Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền.
Cô không biết hai người là ai, Vương Quỳnh Trang lễ phép thưa.
- “ Cô chú tìm ai ạ? ”
Trương Vũ Khoa khi còn làm việc ở bệnh viện đa khoa Phương Đông, có nhìn qua hồ sơ sau khi kết hôn của Trần Thanh Ngọc.
Nên anh mới biết địa chỉ nhà của cô mà tìm đến.
- “ Không biết đây có phải là nhà của Trần Thanh Ngọc - trưởng khoa ngoại bệnh viện đa khoa Phương Đông không? ” Trương Vũ Khoa hỏi
- “ Đúng rồi ạ nhưng mà chú là ai? ”
- “ Chú là bạn của Trần Thanh Ngọc, có thể vào chứ.
”
- “ Không được đâu chú, chú tên gì, cô tên gì? Tại sao lại quen mẹ cháu, cháu chưa từng thấy hai người đến đây.
Sao có thể là bạn của mẹ cháu được.
”
Vương Quỳnh Trang đặt hàng loạt câu hỏi, cô đa nghi nhìn.
Thời buổi này làm gì tin tưởng được ai, nhỡ đâu lại là kẻ trộm thì sao?
- “ Chú tên Trương Vũ Khoa, cô là vợ chú, tên Lưu Thanh Huyền.
Quen biết ba năm trước ở bệnh viện đa khoa Phương Đông, chú không đến vì không muốn ba cháu hiểu lầm.
” Trương Vũ Khoa đáp
- “ Hai người đợi một chút, để cháu vào nói với ba mẹ.
Nếu hai người không chờ được thì có thể đi về.
”
Vương Quỳnh Trang nói xong thì đi thẳng một mạch vào trong nhà.
- “ Em thấy đứa bé này đa nghi hơi quá mức rồi.
” Lưu Thanh Huyền ôm bụng bầu, cô nói
- “ Con gái của Vương Kiên, đương nhiên phải vậy.
Anh ta ấy à, rất ưu tú, lát nữa em gặp thì sẽ biết.
Có mỏi chân không? Mệt không? ”
- “ Không mỏi, em không mệt.
Em vẫn đứng được mà.
”
Lưu Thanh Huyền đã mang thai được bốn tháng, Trương Vũ Khoa chăm sóc cô rất kĩ.
Hai người cũng sắp kết hôn, hôm nay đến đây là mời vợ chồng Vương Kiên và Trần Thanh Ngọc tham dự.
Cái bụng của Lưu Thanh Huyền mới bốn tháng nhưng khá lớn, có lẽ là con trai rồi.
Trong phòng khách
- “ Ba mẹ ơi, có cô chú tên Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền tìm mẹ.
” Vương Quỳnh Trang đi vào nói
- “ Mời họ vào đây đi con.
” Trần Thanh Ngọc
- “ dạ mẹ ” Vương Quỳnh Trang gật đầu rồi đi ra ngoài
- “ Tình địch lại đến rồi ” Vương Kiên nói nhỏ
- “ Ba ơi, tình địch là gì? ” Vương Nghiêm thì thầm vào tai Vương Kiên
- “ Là cái thằng thích mẹ, yêu mẹ đó con trai.
” Vương Kiên khẽ nói, Vương Nghiêm gật đầu coi như hiểu
Trần Thanh Ngọc nghe hết tất cả những gì hai cha con nói, anh đập vào người