Đường Tịnh Minh cứ như không hề nhận ra ánh mắt mọi người đang đổ dồn lên mình, anh ta gọi một bàn đồ ăn, lộ ra chiếc răng khểnh trắng bóc, "Nhưng nếu cô Tạ đã nhiệt tình như vậy thì tôi cũng ngại từ chối, thế cứ gọi cho em gái này một phần bánh ngọt nhé.
"Tạ Phương Phương chưa bao giờ gặp qua người vô liêm sỉ như vậy, nhưng lời đã nói ra thì không thể thu lại được.
Cô ta cúi đầu nhìn giá, tươi cười trên mặt nhất thời có chút cứng ngắc.
Đường Tịnh Minh còn đang hỏi ︰ "Không thành vấn đề chứ cô Tạ?"Đối mặt với ánh mắt xem náo nhiệt của những người xung quanh, khóe môi Tạ Phương Phương giật giật, đành phải nói ︰ "Không thành vấn đề.
""Quả nhiên sảng khoái, rất hào phóng, " Đường Tịnh Minh giơ ngón tay cái, như sợ cô ta đổi ý nên nói nhanh︰"Cô yên tâm đi, tôi cũng không phải người chiếm tiện nghi của người khác, không gọi những món đắt tiền đâu, giống cô là được, hỏi cô tý, cái này là ca- chư-pu-nô đúng không?"Tạ Phương Phương nhịn xuống, "Là Cappuccino.
""À à! Đều cả vậy mà, " Đường Tịnh Minh vung tay lên, "Vậy thì lấy cái này đi, nhiều đường chút, tôi là con một trong nhà, ăn đắng (khổ) nhiều quá rồi.
"Tạ Phương Phương cảm thấy lần này thì tất cả ánh mắt đều dừng trên người cô ta rồi, nhưng đong đo giá trị nhan sắc của Đường Tịnh Minh, lại nhìn quần áo mặc trên người anh ra, cô ta cố nhịn, cắn chặt răng, cố gắng tạo ra nụ cười được cho là dịu dàng nhất, nói ︰ "Cái này vốn rất ngọt, không đắng chút nào.
""Tôi đương nhiên biết, thật ra cái loại này ở nhà tôi uống liền muốn nôn, hiện tại là tôi nể mặt cô nên mới uống đó, cô hiểu chứ, " Đường Tịnh Minh đặt menu trước mặt Thi Mị, "Ăn kem không tốt cho cơ thể, uống chút đồ nóng đi.
"Nụ cười trên mặt Tạ Phương Phương càng thêm cứng ngắc, "Có thể cho tôi hỏi chút không, hai người có quan hệ gì thế?""À! , cô ấy hả, " Đường Tịnh Minh thở dài một tiếng, "Tôi ở bên cô ấy rất lâu rồi, nếu không phải cô ấy xảy ra tai nạn xe cộ! Aizzz!"Thi Mị vốn cầm dĩa ăn trong tay thưởng thức, nghe anh ta nói như thế, cái dĩa liền Lạch cạch rơi xuống.
Đường Tịnh Minh