Nửa giờ sau, Thời Vũ Châu - -Bạch Nguyệt Khiết siết chặt tờ giấy phát hiện được ở đầu giường Thời Lệnh Diễn, tim đập cực nhanh.
Cô ta chắc chắn, Thời Lệnh Diễn nhất định không biết sự tồn tại của tờ giấy này, nếu không chắc chắn sẽ không trấn định như vậy.
Bởi vì! đây quả thật là chữ viết của Đường Vũ.
Nhưng vào ba năm trước, thiên tài âm nhạc có nổi tiếng như mặt trời ban trưa đột nhiên qua đời, hơn phân nửa làng giải trí vì chuyện này mà tiếc thương, Cho đến nay, những fan cuồng vẫn luôn đồn đại những tin tức về cô.
Người này đã sớm chết, không có khả năng gửi tin nhắn cho cô ta, càng không thể viết ra tờ giấy này!Nhất định là có người đang giở trò đùa giai!Ai lại nhàm chán giở trò đùa giai này?Mồ hôi lạnh chảy dọc trên trán Bạch Nguyệt Khiết, không hiểu sao một luồng khí lạnh xộc từ gan bàn chân lên tận não, khiến cô ta có cảm giác như phía sau cô ta còn có người đứng.
Rầm Thình lình vang lên một tiếng động khiến Bạch Nguyệt Khiết sợ tới mức thót tim.
Cô ta theo tiếng nhìn lại, không biết từ lúc nào cánh cửa lớn mang phong cách châu Âu đã bị hé ra một khe hở, một cái đầu với gương mặt trắng nõn lấp ló sau cánh cửa, cặp mắt to tròn long lanh ánh nước đang nhìn cô ta chằm chằm, dưới ánh nước long lanh ấy là ý lạnh, bao hàm ẩn ý vừa có chút xót xa lại có vẻ cười như không cười nhìn cô ta.
Bạch Nguyệt Khiết bất ngờ không phòng bị chống lại một đôi mắt như vậy, toàn thân run rẩy dữ dội thét chói tai ra tiếng ︰"Á á!""Quả nhiên có phụ nữ ở trong này!" Tiếng đàn ông truyền đến, trong lúc mơ hồ mang theo vui sướng, nhưng sau đó lại giả bộ như giận giữ, hô lớn ︰ "Cái tên Thời Lệnh Diễn thật đúng là kỳ cục, rõ ràng đã kết hôn rồi mà còn ăn chơi đàng điếm bên ngoài!"Cánh cửa vốn khép hờ liền bị đá mạnh ra!Hai đôi vợ chồng trung niên cùng hai người trẻ tuổi.
Trẻ tuổi là một nam một nữ.
Nam là bạn học thời đại học của Bạch Nguyệt Khiết, Thi Vân Thường.
Người còn lại, là một cô gái tuổi không lớn lắm.
Tiết trời đã vào thu, trên người cô gái mặc một bộ áo ngủ con thỏ bằng nhung màu hường, cái