Lão Lê nhìn thấy dáng vẻ Thi Mị hút thuốc, trong mắt sáng ngời!Quá đẹp trai rồi!Tư thái thế này còn đẹp trai hơn Diệp Điệu!Tiểu Viên cũng châm thuốc cho mình, cuối cùng anh ta không nhịn được hỏi: "Chị học đàn ghi ta bao lâu rồi?""À.
" Thi Mị hơi trầm ngâm: "17 tuổi."Tiểu Viên ngạc nhiên: "Chị bao nhiêu tuổi?""Đại khái là 23."Tiểu Viên trợn mắt rụt lưỡi.Đây không phải là chưa được sáu năm sao?Vẻ mặt của lão Lê tràn đầy sùng bái: "Thiên tài mà! Tiểu Viên 13 tuổi liền bắt đầu học, đến bây giờ còn không đàn được bài hát《 Quãng đời còn lại 》 này.""Im miệng!" Tiểu Viên đạp chân của anh ta, có chút thẹn quá hóa giận: "Anh không nói không ai bảo anh là người câm."Thi Mị cười quyến rũ một hồi, không nói chuyện.Diệp Điệu để tay lên vai của Thi Mị, ý tứ sâu xa nói: "Tới nói chuyện đi.".
.
.
.
.
.Hai người phụ nữ vừa đi, lão Lê liền đi đến bên cạnh Tiểu Viên: "Cậu nói có phải họ nói chuyện tiền lương, cậu nói, Đại Sư Tỷ có thể ở lại không?""Tại sao anh cũng gọi là Đại Sư Tỷ chứ?"Lão Lê cười khà khà sờ đầu: "Gọi thì gọi thôi, cô ấy lợi hại như thế, gọi một tiếng tôi cũng không thiệt mà.""Ha ha." Trong lòng của Tiểu Viên cũng cảm giác khó chịu.Anh ta học đàn ghi ta nhiều năm như vậy, cũng chỉ biết đàn một vài bài hát của Đường Vũ.Mà Đại Sư Tỷ vừa đến đã chơi bài khó như vậy, dĩ nhiên vẻ mặt của anh ta không quá thoải mái hạnh phúc rồi.Có điều, cô có thể ở lại cũng tốt, đến lúc đó anh ta có thể nhờ cô dạy."Ồ.
" Lão Lê ngạc nhiên nâng cao giọng nói: "Tiểu Viên, có người chụp ảnh Đại Sư Tỷ đăng lên được hơi một nghìn like, còn check in tại địa điểm của chúng ta!"Nghìn lượt thích, một album âm nhạc, thể thao điện tử và tin đồn.Tiểu Viên vừa nhìn, quả nhiên, địa điểm được đánh dấu là ‘ quán bar Cự Nhân ’.Chỉ là ảnh chụp pixel không cao, dưới tình huống thiếu ánh sáng có rất nhiều thứ nhiễu sóng.Mới có hai lượt bình luận.‘Êm tai! ’‘Đã lâu không nghe