Về đến căn hộ của mình, Nha Hi như người mất hồn ngồi ở sofa, trong tâm trí chỉ toàn là hình ảnh Dư Thế Phàm cùng Trần Hân Hân. Cô cứ ngồi như một bức tượng tạc, đôi mắt xưng húp phờ phạt chỉ đứng yên một chỗ, cứ ngồi yên như vậy cho đến khi anh trở về.
Âm thanh mở cửa lôi kéo cô trở về thực tại, Huỳnh Nha Hi xoay đầu nặng nề nhìn người đàn ông bước vào phòng khách. Dư Thế Phàm đứng yên nhìn cô gái như lá liễu trước mặt mình, đôi mắt yếu ớt đỏ hoe chỉ cần cơn gió nhẹ cũng có thể quật ngã, gương mặt anh lại rất bình thản như chẳng có chuyện gì. Nha Hi vội thu lại ánh mắt, đứng dậy đi vào phòng ngủ, biểu hiện không muốn cùng anh nói chuyện.
Rất nhanh đi vào phòng tắm, cô tắm rất nhanh nhưng không có đi ra, thẫn thờ ngồi bên trong phòng tắm rất lâu, tưởng chừng cả một giờ trôi qua Nha Hi mới rời khỏi phòng tắm. Anh ngồi ở sofa, nghe âm thanh mở cửa xoay đầu lại nhìn, vẫn là bộ đồ ngủ dài tay dài chân, Nha Hi rất im lặng bò lên giường ở vị trí của mình ngay ngắn nằm xuống ngủ.
Cô không nghĩ đến việc sẽ nói chuyện cùng anh, cũng có thể nói rằng cô rất lo sợ phải nghe câu trả lời của anh, sợ phải nghe anh nói rằng anh cùng cô ấy có quan hệ. Dù chính mắt cô nhìn thấy, hiện tại cô chưa muốn tin, cho nên Nha Hi sẽ không nói đến việc đó, tránh né việc đó. Nhưng cô đã có thai, dù anh và Hân Hân quay lại như trước đó và cô sẽ an an phận phận giống như trước làm bình phong trong nhà, bụng cô sẽ phải lớn lên và anh sẽ phải biết chuyện đó.
Nghĩ như thế, khoé mắt chợt cay cay, liệu anh chọn ở bên hai mẹ con cô hay chọn Hân Hân? Lúc trước anh có nói anh thương cô, dù là lời nó gió thoảng mây bay đi thì cô cũng đã tin tưởng, tận hưởng gần hai tháng hạnh phúc nó xoá bỏ một năm hôn nhân lạnh nhạt. Còn thậm chí làm cho cô càng yêu thích anh, đến mức dứt ra không được, trước đây yêu anh cũng còn một tí lý trí, bây giờ yêu anh đến mức sự thật rành rành ngay trước mắt vẫn ngu muội làm ngơ và tin vào câu nói yêu thương của anh.
Huỳnh Nha Hi, thật sự rất đáng cười.
Nha Hi kéo chăn đắp lên, nhắm mắt cuộn mình trong chăn ngủ, hôm nay đến đây được rồi, cô không muốn suy nghĩ thêm nữa, mắt cô đã mỏi lắm nên cần phải nghỉ ngơi.
Dư Thế Phàm chỉ ở lại căn hộ một lút, sau đó cũng rời đi.
___
Hà Anh Thảo sau khi tan làm trở về nhà, vẫn là nam bác sĩ Trương Thế Thành nấu ăn thơm lừng cả căn hộ của cô, làm cô đói chết đi được nhanh nhanh tắm rửa sau đó ăn cơm. Đang dùng cơm nhớ đến Nha Hi, Hà Anh Thảo liền thăm dò bạn trai kiêm bạn thân của Dư tổng "Nè, bác sĩ Trương, dạo này Dư tổng bận lắm hả?"
Động tác dùng đũa của Trương Thế Thành ngay lập tức dừng lại, một là vì câu "Bác sĩ Trương" một nữa là vì câu hỏi không