Hôm sau anh trở lại công ty,nhân viên nói cô đã viết đơn nghỉ việc.Anh đến nhà cô thuê,không thấy cô,chỉ có một mảnh giấy nhỏ ghi:-Chủ tịch Lục,cảm ơn vì những gì anh đã làm cho tôi.Nhưng chúng ta không thể ở bên nhau.Tôi muốn nghỉ việc,đừng tìm tôi,thành toàn cho cả hai chúng ta được ở bên người mình thật sự yêu.Anh vò nát tờ giấy và phóng xe đến nhà cô.Tại Lạc gia...“Y Y,ba mẹ nghe nói con đã gặp Cẩn Mễ,ba mẹ đã sắp xếp..Con khóc sao??”“Mẹ...con xin lỗi...Con...”Cô chưa kịp nói gì thì một người hầu bước vào phòng.“Cô chủ,bà chủ,có một người tự xưng là bạn hồi nhỏ của cô chủ đến.”Nghe vậy cô và mẹ cô đều thắc mắc xuống nhà.“Y Y,cậu đây rồi.”Cậu ta vừa nhìn thấy cô liền chạy tới ôm cô làm cô giật mình hoảng hốt đẩy cậu ta ra.“Anh là ai??Sao ôm tôi??”“Không nhớ tớ sao?Từ mập nhà cậu đây,bạn thân nhất của cậu đây!!”“Từ phúng phính...?”Cô ngơ ngác nhìn cậu.“Thằng nhóc Dương Từ phải không?Mới về nước sao cháu?Mà sao không nói trước để cô bảo con bé Y Y ra đón.”“Chà dạo này đẹp trai hẳn ra nhen.Nếu không phải con bé nhà cô đã được hứa hôn với Lục gia thì đã gả cho cháu rồi.”Cô nghe vậy mà sững lại,trái tim lại nhức nhối.“Mẹ,để Dương Từ vào nhà đi,chuyện khác mình nói sau.”“Từ mập,cậu còn thích món bánh kem mẹ tớ làm không?Tớ cũng làm được nhé!Để tớ vào bếp làm cho