Một bài viết chôn sâu làm kinh động toàn thế giới.
Tạ Phi ở trong game lắc lư một hồi cũng không đợi được Diệp lạc ô đề, sau lại bị Ngẫu nhĩ quân kéo đi dánh phó bản, cậu ta lấy cớ đại thần không có ở đây, phu nhân sẽ do nhóm cận vệ giúp đỡ trông coi.
Nhưng Phó bản sắp đánh xong, boss cũng đã xuất hiện, hai bên bắt đầu vòng khói đạn mới, đang nhẽ nên là một lần trải nghiệm vui vẻ, thế nhưng...!khi Tạ Phi nhìn thấy đống spam trên kênh thế giới, nhìn thấy bài viết bị đào ra lần nữa kia, chuyện cũ như từng đợt sóng thần hung ác ập tới, chôn vùi lấy cậu.
Cậu thẫn thờ ngồi trước màn hình máy tính, không thể chuyển rời tầm mắt, ngón tay cũng không cách nào di chuyển, thậm chí cậu cảm giác được hô hấp của bản thân cũng giống như muốn bị đình chỉ.
Cả thế giới yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ có tiếng trái tim mạnh mẽ đập trong lồng ngực là vô cùng chân thực.
Vú em thất trách, cả đội ngũ bị diệt đoàn ngoài dự đoán.
Nhưng dù người trong đội ngũ có kinh ngạc, có hỏi thăm cái gì thì id Mộ Nha vẫn im lặng không nói một lời.
(Đội ngũ) Ngẫu nhĩ quân: Ể? Đang treo máy sao?
(Đội ngũ) Kiệt xuất đích tiểu nhị bức: Nhanh xem kênh thế giới! Trên đó đang náo nhiệt lắm, vừa phát sinh chuyện gì mà Kiệt xuất tôi đây không biết thế?
(Đội ngũ) Đản thị kê đản đích đản: Đảng vây xem biểu thị đang nói về chuyện của nhiều năm trước, không rõ lắm......
(Đội ngũ) Cà sa như hỏa: Aiiishsshh...
(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Lão đầu trọc cậu có phải biết cái gì không?!!!!
(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Mẹ ơi, vừa đi xem một cái, cảm giác rất trâu bò!
(Đội ngũ) Kiệt xuất đích tiểu nhị bức: Vú em được nhắc trong đó cũng biết ảnh nãi nha ~ giống với thần phu nhà chúng ta nè!
(Đội ngũ) Cà sa như hỏa: Mấy người thì biết gì chứ! Đó là tổ tông sáng lập ra ảnh nãi! Năm tháng mấy người này tung hoành trong Cổ Vực, Cực thiên các Giang sơn lệnh gì đó còn chưa có xuất hiện đâu! Nhớ năm đó tôi cũng chỉ là một tiểu hòa thượng phấn nộn mà thôi!
(Đội ngũ) Cà sa như hỏa: Thập sát một đời đẩy! Nãi thần vĩnh viễn không rơi!
(Đội ngũ) Ngẫu nhĩ quân: Cà sa điên rồi~
(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Có chuyện gì?! Mấy năm trước đã xảy ra chuyện gì?! Tại sao cái người Thập sát kia lại tới Quy Khư tự sát!
Quy Khư trong Cổ Vực được ví như nơi kết thúc tất cả, người chơi đến Quy Khư lựa chọn tự sát, vậy chỉ cần nhảy xuống vực sâu trên biển kia là có thể cắt đứt mọi liên quan đến game tại đây, là nơi được mệnh danh là hủy diệt cùng hư vô.
Thập sát đã từng là thần nãi một thời, bởi vì cậu ấy rời đi mà không lưu lại bất cứ thứ gì.
Đoàn sáu người đó id của năm người còn lại vẫn được lưu giữ lại, chỉ là không đăng nhập vào game mà thôi, chỉ có Thập sát là biến mất một cách triệt để và dứt khoát.
Người viết bài này là một fan cứng của đoàn đội sáu người năm đó, bài viết đăng tải cả ngàn tấm ảnh, ghi chép từng chút một của đoàn sáu người từ lúc chưa có gì tới khi có tất cả, sau đó người đăng bài cũng không rõ nguyên nhân thực sự dẫn tới sự giải tán của đoàn sáu người năm ấy.
Mà bài viết này được kết lại bằng hình ảnh bóng lưng cô đơn của thập sát trên một con thuyền giữa biển rộng bao la.
Trên bức ảnh đó có hải âu, có trời xanh mấy trắng, có Thập sát nhưng lại không có kiếm khách Thương hải vẫn luôn đứng bên cạnh cậu.
Tuy người chơi không biết cặp đôi thần tiên Song tử tinh này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng bóng lưng của Thập sát khi ấy không biết đã cướp đi nước mắt của bao nhiêu người ở đây.
Nó không chỉ thể hiện sự biến mất vĩnh viễn của một cái id, còn đại biểu cho sự kết thúc của một đoàn đội đã từng xây dựng lên thời hoàng kim trong Cổ Vực.
Nhìn người chụp ảnh cùng thông tin acc liền có thể hiểu được, những id này không cái nào kém hơn so với đại thần đỉnh cấp Diệp lạc ô đề, một thân trang bị của họ đều có thể xưng danh thần trang.
Sau khi bọn họ biến mất, một số người chơi cũng không còn hứng thú với game nữa, cùng xóa game theo, nhưng có một vài người chơi vẫn lưu luyến không dứt, đến hiện tại thỉnh thoảng cũng sẽ vào game thử vận may của chính mình.
Sau khi bài viết này bị đào ra, có rất nhiều id trầm lắng đã lâu rốt cuộc cũng sôi nổi lên tiếng, những id thường thấy trên kênh thế giới nay lại trở thành khách vây xem.
Vốn chỉ là một bài viết cũ bị đào ra, cũng không có bao nhiêu oanh liệt.
Dù cho bài viết có miêu tả thần kì đến mức nào, không có tận mắt chứng kiến thì mọi người cũng sẽ chỉ ngạc nhiên một chút rồi chẳng còn chi nữa.
Nhưng một đống người chơi lâu năm đều trồi lên bàn luận, nhất thời làm cho bài viết nổi tới không ai không biết tới.
Mà trên diễn đàn đã có vô số bình luận cũng bắt đầu điên cuồng được gửi ra, chuyện về sáu người này lại được lôi ra chải chuốt, phân tích suy đoán them lần nữa, câu chuyện vốn đã chìm nghỉm dưới gần hai trăm trang viết, chưa đầy một tiếng lại được kéo lên trước hơn mấy chục trang.
Đây chỉ mới là bắt đầu thôi.
Bởi vì mọi người đều nhìn thấy được người đem bài viết này đào ra có id là Nhân vô qua, chính là một trong sáu người trong đoàn đội năm đó – người này chính là kẻ được mệnh danh là Tay tiễn thần.
Tự mình đào mồ nhà mình còn không nổ được sao?! Nhất thời người chơi trong Cổ Vực đều biến thân thành Holmes, hi vọng từ đó có thể tìm ra được manh mối đáng nghi nào đó.
Người bang Nhược thủy lại thuộc dạng chỉ sợ thiên hạ không loạn, đương nhiên phần nhiều là do bọn họ thực sự quá rảnh rỗi, ít nhất những người tạm thời không có trong đoàn đội với Mộ Nha, hoặc kể cả là người trong đội ngũ cũng hoàn toàn đem chuyện mới bị diệt đoàn ném ra sau đầu, họ còn đang bận rộn thảo luận kịch liệt về chuyện đoàn đội sáu người kia.
Cà sa là người từng trải duy nhất, dĩ nhiên đóng mở miệng đều là câu nhớ năm đó.
Mà đúng lúc này, lại có một vị người trong cuộc năm đó cũng xuất hiện theo! Là người chơi chiến sĩ trong đoàn đội, tên gọi Phong hỏa liên thiên, anh ta chỉ nói một câu:
Vô qua, chuyện đã qua nhiều năm như vậy, hà tất chứ.
Aú áu áu áu, nhanh như vậy liền có người trả lời, có thể thấy khả năng cao người này vẫn còn chơi game! Đúng, anh ta nhất định là dùng acc clone để chơi! là ai? rốt cuộc là ai?
Nhan vô qua: Cậu biết cậu ấy ở đâu sao?
Phong hỏa liên thiên: Không, tôi hi vọng cả đời này cậu ấy cũng không gặp phải các người.
Phong hỏa liên thiên: Hi vọng anh không cần lôi chuyện cũ ra nữa.
Vẫn câu nói đó, Thương hải tôi gặp một