Người dịch: Serena BùiNgải Lý Tư cự tuyệt ngay.
Hai nữ sinh đều biểu lộ thất vọng của mình, nhưng lại nghĩ tới danh tiếng của Ngải Lý Tư, nếu fans nào hắn cũng thêm bạn, vậy khẳng định phải kết bạn không hết rồi.
Hoàng Triều Khinh Ngữ vẫn không cam lòng, nói: “Ngải Lý Tư, chúng ta chụp một bức ảnh được không?”Yêu cầu này thì Ngải Lý Tư đồng ý.
Hoàng Triều Khinh Ngữ chọn hình thức chụp ảnh, Mộc Phỉ Phỉ chỉ nhìn thấy một cái cameras bỗng nhiên xuất hiện giữa không khí, cứ vậy mà đứng, không, là bay ở trước mặt bọn họ.
Hẳn đây là phương thức trò chơi muốn cho mọi người biết người chơi đang chụp ảnh? Cố ý biểu hiện như vậy.
Hoàng Triều Khinh Ngữ nói với Hoàng Triều Thương Thương: “Thương Thương, có thể để ta chụp riêng một bức với Ngải Lý Tư không?”Hoàng Triều Thương Thương sảng khoái đồng ý, nàng cũng muốn chụp riêng một bức với Ngải Lý Tư mà.
Cameras hướng bên này, lại hướng bên kia, lóe lên ánh sáng rất nhiều lần, lúc này Ngải Lý Tư biểu thị không kiên nhẫn thì Hoàng Triều Khinh Ngữ mới dừng lại.
Đến lượt Hoàng Triều Thương Thương chụp ảnh, Ngải Lý Tư khó chịu nói, “Nhanh lên.
”Hoàng Triều Khinh Ngữ xem ảnh vừa chụp, khóe miệng có một tia ý cười, Hoàng Triều Thương Thương nhấp môi, nhưng cũng không nói gì, chụp một bức rồi thôi.
Chụp xong, Ngải Lý Tư ngẩng đầu, “Phỉ tỷ, tỷ chụp không?”“Không.
”Hôm nay Phỉ tỷ vẫn luôn lạnh nhạt, trước sau như một, Ngải Lý Tư cảm thán trong lòng, sau đó lôi kéo Mộc Phỉ tới trước Mạnh Bà, uống bát canh hoàn dương.
Hai người trở lại, Ngải Lý Tư đứng lên từ trên mặt đất, miệng phi phi hai cái, oán giận, “Canh Mạnh Bà này cũng thật đắng quá đi!”Mộc Phỉ đã quen uống thuốc từ nhỏ, dù đắng nữa cũng có thể uống tự nhiên như uống nước trắng.
“Phỉ tỷ, chúng ta cách xa Boss một chút, cẩn thận đừng lại gần phạm vi của nó.
”Vừa mới hoàn dương trở về, người chơi có 10s trong trạng thái vô địch, người chơi khác không thể giết bạn, Boss cũng sẽ không chủ động công kích bạn.
Hai người cách xa Boss, chọn vị trí xa xa đả tọa.
Mộc Phỉ không nói gì, Ngải Lý Tư đành chủ động nói chuyện, “Phỉ tỷ, vừa rồi tỷ vừa thấy chứ?”“?”“Hai người kia đó, các nàng cũng ở địa phủ chuẩn bị hoàn dương, vừa vặn gặp nhau ở một địa phủ.
”“Một cái địa phủ? Chẳng lẽ địa phủ còn có vài cái?”“Không chỉ vài cái, Tân Thủ Thôn còn có một trăm vạn* cái cơ mà.
”*100 vạn = 1.
000.
000Mộc Phỉ nghi ngờ, “Một trăm vạn?”“Đúng vậy, hiện tại giai đoạn thử nghiệm mới mở ra 250 cái, hẳn cũng mới mở từng ấy địa phủ, cho nên chúng ta mới gặp các nàng.
”“Chúng là cái Tân Thủ Thôn thứ bao nhiêu?”Ngải Lý Tư nhìn nhìn: “Chúng ta là 250 (đồ ngốc).
”Mộc Phỉ: “……”Ngải Lý Tư: “Phi, chúng ta là bị phân tới số 250, phân phối ngẫu nhiên.
”Con số ngẫu nhiên này cũng thật 0-0Mộc Phỉ hỏi tiếp: “Các nàng cũng cùng nhau sao?”“Đúng vậy, trước kia các nàng cùng thuộc một cái bang hội.
”“Bang hội? Chẳng lẽ các nàng đều là xã hội đen?”Ngải Lý Tư bật cười, “Phốc, có quan hệ gì với xã hội đen, bang hội, chính là một đoàn thể, tổ chức các người chơi.
”“Nga.
”“Về sau chúng ta cũng sẽ gia nhập một cái bang hội, có rất nhiều phúc lợi.
”“Vậy vì sao ngươi không gia nhập bang hội Hoàng Triều kia?”“Bởi vì ta không thích cái bang chủ bang hội đó, hắn quá gia chưởng (kiểm soát), việc gì cũng sắp xếp cho ngươi, ta là chơi trò chơi, không phải tới đó làm tiểu đệ cho hắn.
”“Nga.
”Ngải Lý Tư nhịn không được: “Phỉ tỷ, ngươi không tò mò sao?”“Tò mò cái gì?”Ngải Lý Tư không dám tin tưởng nhìn Mộc Phỉ, “Ngươi đều không tò mò vì sao hai nữ sinh kia biết ta sao?”“Nga, sao biết ngươi?”“! !.
.
”Hỗn đản*, ngươi đừng tưởng ta không biết ngươi là đang có lệ hỏi ta!*Hỗn đản: Đồ khốn…Mộc Phỉ cũng là không thèm để ý thật, thân phận của Ngải Lý Tư, thật ra cũng không có quan hệ gì với nàng, hơn nữa nàng còn cảm thấy người có thân phận thì sẽ càng phiền toái.
Kiếp trước, từ khi nàng nổi tiếng, mỗi lần lãnh đạo bệnh viện tới an ủi, đều tới phòng nàng.
Có một lần, rõ ràng nàng đều về tới nhà, còn kêu người đưa nàng trở lại, một lần nữa mặc vào quần áo của bệnh nhân.
Mộc Phỉ không có chút kiên nhẫn nào với loại sự việc như vậy, nhưng các bác sĩ và hỗ sĩ chăm sóc nàng đều là bộ dáng đáng thương nhờ vả nàng, nàng cũng không nỡ làm họ khó xử.
Thấy Ngải Lý Tư bị người vây quanh chụp ảnh, Mộc Phỉ chỉ có thể nghĩ tới hai từ - phiền toái.
Ngải Lý Tư còn muốn khoe khoang bản thân, nhưng với khuôn mặt lạnh nhạt của Mộc Phỉ, hắn cũng không còn tâm tình, đành nói: “Thôi, Phỉ tỷ, ngươi ngưng y sư đi.
”“Ngưng thế nào?” Mộc Phỉ hỏi.
Ngải Lý Tư cũng không biết, nhưng may mắn hắn có kinh nghiệm chơi trò chơi khác, bảo Mộc Phỉ tìm trên thanh công cụ, rốt cuộc nàng cũng tìm được.
Thấy Mộc Phỉ cầm hồ lô nhỏ của y sư, Ngải Lý Tư nói, “Phỉ tỷ, ta lên trước, ngươi chú ý thêm máu cho ta.
”Nào biết, lần này hai người vẫn cứ bị sai, lần nữa vào địa phủ.
Bởi vì cùng một khu vực, nhân số địa phủ cũng không đạt mức giới hạn, lại đụng trúng hai người vừa rồi.
“Ngải Lý Tư, quả nhiên các ngươi lại tới.
” Hoàng Triều Thương Thương nói, bang chủ đại nhân đều đoán trúng rồi.
Ngải Lý Tư đành đáp: “Sao các ngươi còn ở đây.
”Hoàng Triều Khinh Ngữ nói: “Bởi vì chúng ta đột nhiên nhớ ra, còn chưa nói cho các ngươi cách vượt map