Editor: Kingofbattle.Sau khi vong linh khô lâu bị đánh bại, nó liền chậm rãi tiêu tán, giai đoạn tiếp theo cũng mở ra, Giang Hàn nào có thời gian rãnh để nghỉ ngơi."Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở : trong vòng 10 phút đánh chết địch nhân, nếu giết được, phạm vi thu hoạch thiên phú tăng lên câp D~A, nếu như thất bại, rớt xuống cấp D~B!Không hề nghi ngờ, độ khó của thí luyện sẽ tăng dần, cho đến khi đạt tới độ khó tối đa, hoặc là người chơi bị địch nhân đánh bại, mới xem như kết thúc."NGAO...OOO! "Trong tầm mắt Giang Hàn xuất hiện một đầu sói hoang ma hóa với bộ lông đỏ rực như lửa, cấp độ 20Đẳng cấp : 20Sinh mạng : 30000Công kích : 130~140Phòng ngự : 80Kỹ năng:【 Cắn Xé】Giới thiệu sơ qua : một trong những hư ảnh thí luyện thiên phú, nếu có thể đánh bại nó, chứng minh ngươi đủ tư cách trở thành một nhà mạo hiểm.......Cùng lúc đó, cấp độ của Giang Hàn cũng được tăng lên 20, so với cấp bậc thật của nhân vật còn cao hơn.Xem qua thuộc tính Ma Hóa Dã Lang, Giang Hàn cảm thấy yên lòng, dù sao nó không phải Boss, thuộc tính kém hơn hắn quá nhiều, muốn giết chết cũng chẳng khó khăn.Cho dù trên người không có vũ khí cùng trang bị giáp, nhưng mà cấp sao trưởng thành cũng kỹ năng [Sát Lục Chi Thuật] của hắn không phải là vật trang trí cho đẹp, Giang Hàn còn là cao thủ, ngay lúc Ma Hóa Dã Lang nhảy vồ tới trước mặt, nắm đấm liền bay tới như mưa, nện ở phần bụng đối phương, đánh cho nó bay ngược ra ngoài, hai tay Giang Hàng một trước một sau, bày ra một cái tư thế tương đối trang bức, bình thản nói: "Vịnh xuân quyền, Giang Hàn.
""NGAO...OOO! "Đáng tiếc, Ma Hóa Dã Lang không hề biết mình gặp phải một võ lâm cao thủ đội lốt dân thường, vẫn lựa chọn xông tới một cách điên cuồng, kết quả bị đánh cho một trận tơi bời hoa lá.Cuối cùng, nó bị chết dưới loạn quyền."Hiển nhiên, ở trước mặt Vịnh Xuân chính tông, căn bản là một con sói hoang không đủ nhét kẽ răng.
" Đã giết xong, Giang Hàn không khỏi tự mình phán một câu xanh rờn."Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng ngài đủ điều kiện, phạm vi thu hoạch thiên phú tăng lên đến cấp D~A!Lại vượt qua một thí luyện thiên phú, sau đó hệ thống nhắc nhở, ý bảo đánh bại địch nhân tiếp theo sẽ có thể đạt được phạm vi thu hoạch thiên phú cấp D~S."Tựa hồ cũng không quá khó.
" Giang Hàn cảm thấy có chút quái dị.Cũng không phải hắn ảo tưởng sức mạnh, chủ yếu nằm ở chỗ hắn cũng không cho rằng Ma Hóa Dã Lang có thể ngăn cản được nhiều người, khiến cho đa số người chỉ đạt được thiên phú cấp D, C, B.Không kịp nghĩ nhiều, địch nhân kế tiếp đã xuất hiện.Đó là một binh sĩ nhân loại, vẫn là thuộc loại quái thường, đẳng cấp là 30.Bởi vì đối phương cũng không có vũ khí, hai người nhào vô kiếm ăn, quyền đánh trúng thịt, kết quả, vẫn là công phu Vịnh Xuân quyền của Giang Hàn cao hơn một bậc, đạt được thắng lợi, phạm vi thu hoạch thiên phú tăng tới cấp D~S!"Kế tiếp chính là thiên phú cấp bậc SS rồi.
" Giang Hàn nghĩ thầm trong bụng.Nói trắng ra, quá trình này có chút nhẹ nhõm, ít nhất là toàn bộ kẻ địch đều có thực lực dưới cơ Giang Hàn.Nhưng mà, Giang Hàn đã đoán sai, khi tiếng chuông của hệ thống vang lên, cũng không có xuất hiện phạm vi thiên phú cấp bậc SS, hơn nữa còn thành công phá vỡ ảo tưởng của hắn."Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở : xin đánh chết kẻ địch trong vòng mười phút, nếu như thành công đánh chết, phạm vi thu hoạch thiên phú sẽ tăng tới cấp B~S, còn như thất bại, là cấp D~S!"......"Trong nháy mắt, Giang Hàn như hiểu ra chân lý.Giới hạn cao nhất!Những thí luyện trước đó, chỉ là đề cao hạn mức cấp bậc thiên phú đến tối đa, nhưng mà bắt đầu từ thí luyện lần này, thì chính là đề thăng cấp tối thiểu của thiên phú!Nói cách khác, mặc dù chiến đấu vừa rồi hắn đã thông qua, nhưng mà phạm vi thu hoạch thiên phú cũng có khả năng chỉ là cấp D, có thể đạt được cấp S hay không, thì phải dựa vào may mắn."Thì ra là thế.
" Giang Hàn thở sâu, áp chế tâm tình đang xáo động.Hắn cũng muốn nhìn xem, khiêu chiến tiếp theo sẽ khó tới mức nào!"NGAO! "Hư ảnh binh sĩ nhân loại tan biến, lần này xuất hiện trước mặt Giang Hàn, là một đầu hổ con, sau lưng mọc ra một đôi cánh màu tím.Hổ con có màu lông vàng nhạt, xen lẫn vằn đen, thể trạng hơi nhỏ, chỉ cao tới đầu gối của Giang Hàn, tựa hồ chưa trưởng thành, nhưng dù vậy, trên người nó lại tản mát ra uy áp khó nói thành lời.Hai mắt của nó giống như một cặp bảo thạch màu tím,