Thu Phong: Nhưng cuối cùng cậu ấy vẫn cho anh chạy.
Thu Phong: (ôm đầu khóc rống) Đáng sợ quá đi.
Thu Phong: Nên tối nay em có đánh Đấu Trường không? Đánh chung nhé?
Tiểu Cảnh Nè: …
Sao tên này thấy quan tài rồi vẫn chưa đổ lệ vậy.
Cảnh Hoan đáp “Không đánh”, sau đó mở lại tấm ảnh kia ra.
ID đúng là Tâm Hướng Vãng Chi, cũng đúng là đang cầm thần binh trong tay.
Nhưng, bà xã?
Bà xã?
Đệt…
“Con không thích ăn à?” Mẹ Cảnh cầm một miếng pizza, bao tay vang lên những tiếng sột soạt , bà nhìn con trai mình với ánh mắt khó hiểu.
Má Cảnh Hoan nóng lên, cúi đầu để điện thoại xuống gầm bàn: “Vâng, mẹ ăn ít thôi, kẻo bố biết lại nói mẹ nữa đấy.”
“Con không nói sao mà ông thấy biết mẹ ăn cái này.” Mẹ Cảnh thầm thì trách móc, “Bố của con kỹ tính quá, không cho ăn này không cho ăn kia, phiền chết được… Lần trước trợ lý đặt một phần KFC cho mẹ, ông ấy còn mắng người ta một trận.”
Cảnh Hoan cặm cụi phóng to hình ảnh, không đáp.
Nếu là mấy tháng trước, ai dám gọi cậu là bà xã, cậu sẽ cho kẻ đó biết cái gì gọi là đòn răn đe của người bố.
Vậy mà bây giờ cậu chỉ muốn nghe Hướng Hoài Chi chính miệng gọi mình như thế thôi.
Chắc chắn là hay lắm.
Thật ra gọi bà xã cũng chẳng nói lên được điều gì, cậu quả thật là bà xã của Hướng Hoài Chi trong game, yêu cầu ly hôn của họ đã quá thời gian giới hạn của hệ thống, tự động bị xóa bỏ rồi.
Cảnh Hoan nhìn chằm chằm tấm ảnh cả buổi trời, sau đó nhấn giữ, rồi lưu lại.
Về đến nhà, Cảnh Hoan hôm túi tất to mới mua lên lầu.
Cậu mở máy tính, nhanh tay đăng nhập Cửu Hiệp, acc của cậu đang online, lúc vào, cậu đang ở trong đội của Hướng Hoài Chi, trông có vẻ như đang làm nhiệm vụ sư môn.
Cảnh Hoan nhìn nhân vật game của Hướng Hoài Chi, bấy giờ anh đang mặc ngoại trang mới màu đen mà cậu mua cho, phía trên cái tên còn có hàng chữ “Phu quân của Tiểu Điềm Cảnh”.
Chính cậu đã lén hiện xưng hô này lúc làm nhiệm vụ ngày giúp Hướng Hoài Chi.
Hướng Hoài Chi không ẩn đi.
“Về rồi à?” Hướng Hoài Chi mở mic.
“Vâng.” Cảnh Hoan nhìn danh sách nhiệm vụ, “Làm xong hết rồi sao?”
“Lo em về muộn, không làm kịp.”
Cảnh Hoan đáp “Ồ”, phóng to âm lượng tai nghe: “Sao bên anh còn có tiếng mạt chược vậy?”
“Mẹ anh.” Hướng Hoài Chi đáp, “Bà ấy không có sở thích gì ngoài bố anh và mạt chược. Em chờ chút, anh đi đóng cửa.
“Anh biết chơi không?” Chờ anh về, Cảnh Hoan hỏi.
Hướng Hoài Chi thật thà rằng: “Nhìn nhiều biết.”
“Giỏi không?”
“Cũng tạm.”
“Vậy đúng lúc thật.” Cảnh Hoan thuận miệng, “Tết năm nào Cao Tự Tường cũng phải kéo em ra ngoài chơi mạt chược, lần nào em cũng phải cống tiền ra… lần sau anh đi cùng em thắng sạch của họ!”
Hướng Hoài Chi bật cười, “Được.”
Cảnh Hoan nhìn tiến độ danh sách phó bản, hỏi: “Vậy chúng ta đánh phó bản không? Em dẫn đội.”
“Chắc là không được.”
“Tại sao?”
Hướng Hoài Chi nhìn giao diện phòng live stream bên cạnh giao diện game: “Đồng đội của chúng ta đang live stream đánh Đấu Trường.”
Cảnh Hoan sửng sốt: “Live stream?”
Hướng Hoài Chi “Ừ”: “Gần đây nhà phát hành đề cử trang live stream của họ, gửi lời mời cho những người chơi trên các bảng xếp hạng của các server, live stream đủ hai tiếng sẽ có phần thưởng ngoại trang đặc biệt, Lộ Hàng đã nhận lời rồi.”
Vừa nói xong, tin nhắn của Lộ Hàng đã nhảy ra.
[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Tiểu Cảnh Cảnh! Mau đến xem tôi live stream nào! (nhấp vào để tới phòng live stream của Lộ Điều Điều)
Cảnh Hoan thoải mái nhấp vào, vừa ngước đầu, số người xem là 99 người.
“Xin chào Tiểu Điềm Cảnh vào phòng live stream của tôi…” Lộ Hàng hí hửng, “Đúng đúng đúng, là bà xã của Tâm Hướng Vãng Chi đó, đúng vậy chính là Hồ Tiên Động kia, đúng thế cô ấy đã hát Tận Trung Báo Quốc…”
Cảnh Hoan: “?”
Hướng Hoài Chi nói: “Anh quên nhắc em vào bằng acc clone.”
Cuối cùng, Cảnh Hoan bị gạt tặng phần quà năm trăm tệ, sau đó chuồn ra khỏi phòng live stream như đang bị cái gì đó đuổi theo trối chết. Cậu mà không đi nữa thì chắc sẽ bị Lộ Hàng kéo lên mic hát luôn mất.
“Sao quản lý game không tìm anh về việc live stream, khinh thường người ta à?” Cảnh Hoan tắt luôn web, lẩm bẩm, “Lẽ ra cũng có tìm anh nhỉ?”
Hướng Hoài Chi: “Có tìm.”
Cảnh Hoan nhìn ngoại trang thưởng mà Lộ Hàng gửi trong nhóm thảo luận, thì thầm: “Nhưng bộ đồ này cũng đẹp thật.”
Hướng Hoài Chi “Ừ”: “Ngâm suối nước nóng mấy ngày? Có mang theo máy tính không?”
“Ba ngày hai đêm, có mang.” Cảnh Hoan ngập ngừng, “Em ở riêng một phòng.”
Cậu chợt nhớ ra lần trước mình đi ngâm suối nước nóng còn mẹ nó… gửi tấm hình chụp đùi cho Hướng Hoài Chi.
Hướng Hoài Chi nhếch môi: “Vậy đúng lúc.”
“Cái gì?”
“Hôm đó đánh Đấu Trường với anh.” Hướng Hoài Chi đáp, “Anh đã đồng ý với nhà phát hành tối đó live stream.
Cảnh Hoan giật mình: “Tại sao?”
“Đồ đẹp.” Hướng Hoài Chi nói, “Anh đã bàn với họ rồi, live stream được tặng hai bộ. Acc này của em đủ ngoại trang giới hạn, thêm nó nữa, sau này nghỉ game bán cũng được giá cao hơn.”
Cảnh Hoan: “…”
[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Đại ân của công tử, Tiểu Cảnh không biết lấy gì báo đáp (hoa hồng)
Hướng Hoài Chi cắn miếng cam ngọt trong miệng.
[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ, ghi nợ rồi.
*
Hôm khởi hành đến thôn nghỉ dưỡng suối nước nóng, Cảnh Hoan đánh một giấc đến tận trưa rồi bị mẹ Cảnh gọi dậy.
“Sao ngày nào con cũng dậy trễ vậy, tối làm gì đó?” Mẹ Cảnh nhíu mày hỏi, “Dọn hành lý chưa? Mẹ bảo chú Trần lấy lên xe giúp con.”
Đêm qua không làm gì cả.
Chỉ đánh phó bản chơi với Hướng Hoài Chi tới hai giờ sáng thôi.
Cậu thay đồ rồi ra phòng khách ăn cơm trưa, vừa ngồi xuống, điện thoại đã rung “brừ brừ”.
Anh Lộ?!?!?!
Cảnh Hoan ngớ người, bấy giờ mới nhớ ra đây là ghi chú mới mà tối qua cậu sửa cho Lộ Hàng.
Tiểu Cảnh Nè: Hả, chuyện gì?”
Anh Lộ: (ảnh) Đây là sân trường chúng ta sao?!
Sau khi thấy rõ tấm ảnh, Cảnh Hoan tức thì tỉnh táo, bỗng chốc thấy da đầu mình tê dại.
Đm!
Hôm đó cậu đăng bài quên chặn Lộ Hàng rồi!!
Anh Lộ: Các cậu gặp mặt rồi á??
Anh Lộ: Các cậu gặp mặt rồi!!!
Anh Lộ: Đm, Xuân Tiếu nói với tôi mấy hôm Giáng sinh cậu ở bên cạnh Hướng Hướng…
Anh Lộ: ??? Nhưng tôi mẹ nó cũng ở bên cạnh cậu ấy mà?
Anh Lộ: Đm… các cậu gặp nhau trước mặt tôi? Cậu tới hồi nào? Ở đâu?
Anh Lộ: Đừng nói là… các cậu… đã làm gì đó… trong ký túc xác nhé…
Thấy anh ta càng nói càng sai trái, Cảnh Hoan vội cản lại.
Tiểu Cảnh Nè: Không có! Sao lại thế chứ! Tôi không phải người dễ dãi như vậy!
Tiểu Cảnh Nè: Tấm ảnh là anh ấy gửi cho tôi! Tôi thấy đẹp nên đăng lên thôi mà!
Anh Lộ: Nhưng Xuân Tiếu nói hai người gặp mặt rồi.
Tiểu Cảnh Nè: …
Chuyện đột ngột quá, Cảnh Hoan bỗng không biết nên bịa thế nào nữa.
Tiểu Cảnh Nè: … Đúng là gặp một lần.
Anh Lộ: Đm.
Tiểu Cảnh Nè: Nhưng bọn này không có làm chuyện gì trong phòng hết! Anh yên tâm!
Anh Lộ: Nghĩa là hai người có làm chuyện gì ở ngoài à.
Tiểu Cảnh Nè: ?
Anh Lộ: Không dám tin Hướng Hướng lại là tên cầm thú.
Tiểu Cảnh Nè: ? Không phải, không có, anh đừng nói bậy.
Anh Lộ: Vậy hôm nay cậu cũng có đến Mãn Thị à? Gặp mặt tôi nào, mọi người thân quen vậy rồi, tôi mời cậu ăn bữa cơm.
Tiểu Cảnh Nè: Không có.
Anh Lộ: ?
Anh Lộ: Sinh nhật ông xã cậu mà cậu cũng không đến?
Cảnh Hoan sửng sốt.
Mẹ Cảnh vừa xuống lầu vừa đeo bông tai, nói: “Chỉ ngâm suối nước nóng thôi, con mang theo laptop làm