Sau khi tắt tính năng bạn bè, thế giới game chợt yên tĩnh đi rất nhiều.
Hướng Hoài Chi bay đến cạnh Sứ Giả Kho, nhét hết tất cả Lông Vũ Kim Tước vừa mua ban nãy vào trong.
Một cái đầu chợt ló ra từ tầng trên giường đối diện: “Đàn ông khốn nạn, mua được bao nhiêu lông vũ rồi?”
Nghe thấy xưng hô này, Hướng Hoài Chi chẳng thèm quay đầu: “Sao, muốn đi dạo ở nơi hồi sinh à?”
Lộ Hàng rén ngay: “Chậc, sao cậu không biết đùa gì hết vậy. Mau lên, nói chuyện chính nào, mua được bao nhiêu lông vũ?”
“Đủ rồi.” Hướng Hoài Chi nói: “Sau này đồ của mình thì tự mua.”
“Cũng do tôi đăng nhập chỗ lạ nên bị hệ thống hạn chế giao dịch mà… Mỗi lần được nghỉ dài ngày về là sẽ bị một lần, cậu cũng biết đó thôi.” Lộ Hàng vừa nói vừa đăng nhập, được một nửa thì thấy sai sai: “Khoan, mười phút trước tôi mới nhờ cậu mua lông vũ thôi, sao chưa gì đã đủ rồi?! Cậu mua bao nhiêu?”
Hướng Hoài Chi: “Một trăm vàng.”
Lộ Hàng tức hộc máu: “Trong Thương Hội đâu đâu cũng là đồ bảy mươi vàng! Cậu lại đi mua với giá một trăm vàng?!”
“Đâu đâu? Cậu vào Thương Hội tìm được một trăm sợi thì tôi tặng acc tôi cho cậu.”
“Rèn thần binh một lần cũng chỉ cần một trăm sợi thôi!”
Hướng Hoài Chi nhướng mày: “Một lần? Cậu tưởng game do nhà cậu phát hành à? Cậu rèn mười lần cũng chưa chắc được một thứ ra hồn đâu.”
Mắt phải Lộ Hàng giật giật: “… Nên rốt cuộc cậu đã mua bao nhiêu?”
“Không đếm.”
Không đếm, vậy ít nhất cũng đầy cả kho.
Lộ Hàng hít sâu, bình tĩnh cầm điện thoại lên xem số dư tài khoản ngân hàng.
“Yên tâm, những thứ này xem như tôi mua, bán cậu bảy mươi một sợi.” Hướng Hoài Chi nói với vẻ thản nhiên.
Lộ Hàng siết nắm tay: “Đệt, sau này tôi sẽ không gọi cậu là thằng đàn ông khốn nạn nữa! Cậu là anh tôi, mãi mãi là anh trai tôi.”
Hướng Hoài Chi nghe thế bật cười: “Cút đi.”
Lộ Hàng: “Đúng rồi, tôi quên phỏng vấn cậu, cảm giác làm thằng đàn ông khốn nạn thấy sao?”
“Tốt lắm.”
“…”
Lộ Hàng không thèm tin, Hướng Hoài Chi cũng lười giải thích.
Anh không nói bậy, quả thật rất tốt, dạo này không còn đội PK nào liên lạc anh, cũng chẳng còn bang nào đến mời mọc anh, cả những cô gái gửi yêu cầu thêm bạn cho anh cũng ít đi.
[Bạn bè Lộ Điều Điều lên mạng.]
“Này! Hạn chế do đăng nhập khác khu vực đã được bỏ! Tôi được tổ đội rồi!” Sau khi đăng nhập, Lộ Hàng gào thét ở giường đối diện: “Mau đến đây, tôi dẫn cậu làm nhiệm vụ, đúng lúc đang có hoạt động nè.”
Trong thời gian hoạt động được nhân đôi kinh nghiệm. Hướng Hoài Chi đáp ừ, nhận lời mời tổ đội của Lộ Hàng.
Ngày thường ngoài hoạt động đặc biệt và phó bản cao cấp cần nhiều người tham gia, đa số những hoạt động bình thường khác hoặc PK trong Cửu Hiệp đều là tổ đội năm người. Hướng Hoài Chi mở bảng đội ra xem, ngoài hai người họ ra, ba người còn lại trong đội đều là nữ.
[Tâm Hướng Vãng Chi vào đội]
[Đội] Bé Cưng Lạc Lạc: …
[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: (ngất)
[Đội] Kỷ Tiểu Niên: Ơ.
[Đội] Lộ Điều Điều: Sao vậy?
[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Không có gì, Lộ Lộ, đây là bạn cậu à?
[Đội] Lộ Điều Điều: Đúng đó, anh em tốt của tôi, các cậu không biết Tâm Hướng Vãng Chi sao? Tên của cậu ấy đứng đầu mấy bảng xếp hạng đó.
[Đội] Kỷ Tiểu Niên: … Dù lúc trước không biết thì mấy ngày này cũng biết rồi (kéo phẹc-mơ-tuya)
Tiếng cười ha hả của Lộ Hàng vang lên bên cạnh: “Há há há, Lão Hướng này, sao tôi thấy qua vụ đó, cậu còn nổi tiếng trong server hơn xưa nữa vậy?”
Hướng Hoài Chi lười quan tâm anh ta, mở túi kiểm tra thuốc mang theo bên người.
“E hèm.” Lộ Hàng mở mic, tằng hắng vài tiếng rồi cố ý trầm giọng: “Nghe thấy không?”
Để tiện cho việc giao lưu trao đổi, Cửu Hiệp có cả hệ thống giao tiếp bằng giọng nói.
Hướng Hoài Chi kinh ngạc nổi da gà với giọng nam trầm vang lên đột ngột này.
Anh nhíu mày, tháo tai nghe xuống.
“À… nghe.”
“Chúng ta làm hoạt động mới à? Khó không?”
“Không làm được thì sao?”
Vừa nghe thấy giọng nữ, Lộ Hàng đã hồ hởi như được tiêm máu gà: “Không sao, có tôi mà, tôi sẽ không để các cậu chết đâu. Quái nhỏ phía trước cứ giết thoải mái, đến boss rồi các cậu trốn sau lưng tôi là được.”
Chưa chờ mấy nữ sinh trả lời, Hướng Hoài Chi đã nói: “Lộ Hàng, tắt mic đã.”
Lộ Hàng nói: “Không sao, tôi để chức năng nhấn phím mở mic, họ không nghe thấy giọng cậu đâu.”
“Cậu gọi ai đến vậy?” Hướng Hoài Chi xem thông tin của họ, hai người trong đó còn chưa max cấp, quan trọng nhất là: “Ba buff? Sao, hồi nhỏ uống sữa chưa đủ à?”
“Ôi dào, tôi tra qua hoạt động này rồi, không khó đâu.” Lộ Hàng nói: “Hết cách, tôi phải kéo bà xã mà, cậu cứ xem như giúp đỡ anh em đi.”
Hướng Hoài Chi khựng lại: “Ai là bà xã cậu?”
Lộ Hàng vẫn bình tĩnh: “Chuyện này thì chưa rõ.”
Hướng Hoài Chi: “…”
.
Cứ mỗi dịp lễ Tết là Cửu Hiệp đều tổ chức hoạt động lễ hội tương ứng, cách làm cũng khác nhau, chỉ giống ở chỗ cho kinh nghiệm và phần thưởng phong phú.
Khi những người chơi khác làm hoạt động, Tiểu Hồ Tiên treo máy hồi lâu trong thành chính đột nhiên động đậy.
Tiểu Hồ Tiên nhanh chóng dọn sạp, dang chân leo soạt lên thú cưỡi rồi vội tăng tốc chạy đến trạm nghỉ, xuất phát vào bản đồ dã ngoại.
Cảnh Hoan sắp nghẹn chết mất.
Không phải sốt ruột kiếm kinh nghiệm , mà bởi cậu đã chơi Cửu Hiệp lâu thế rồi, không phải loại người thích treo máy làm nhiệm vụ.
Cậu muốn đi đào Tàng Bảo Đồ mà hôm ấy đã “cướp” được.
Tàng Bảo Đồ của Hiệp Đạo là vật phẩm đặc biệt, tỷ lệ rơi cực thấp, dù sao thì năm xưa loại tay thối như cậu đánh cả nửa tháng cũng chẳng ra được tờ nào.
Theo lời giới thiệu của nhà phát hành, Tàng Bảo Đồ của Hiệp Đạo sẽ giúp đào ra rất nhiều vật phẩm bất ngờ. Cảnh Hoan từng thấy có người đào ra bánh bao thêm máu chẳng đáng một xu, cũng từng thấy có người đào được nguyên liệu hiếm nghìn vàng khó mua. Chính vì sự ngẫu nhiên này mới khiến người ta cảm thấy hồi hộp và phấn khởi.
Cùng lúc đó, kênh trò chuyện của bang Nhàn Nhân Các.
[Bang] Bóng Tối、Màu Máu: Báo cáo! Acc nhỏ của tôi nhìn thấy Tiểu Điềm Cảnh ở Bờ Sông Tây Lương!
[Bang] Xuân Tiếu: Tôi còn đang chiến đấu, không qua được. Có ai trong bang đi được không?”
[Bang] Tiên Manh Manh: Tôi đi vậy, có ai đi cùng không, một mình tôi hơi sợ (chạm ngón trỏ vào nhau)
[Bang] Lặng Lẽ Đưa Tình: Không sao Tiên Tiên, acc đó là acc rỗng, cậu cứ giết cô ta thoải mái.
[Bang] Tiên Manh Manh: Tôi biết… Nhưng đây là lần đầu tiên tôi giết người, nên cũng hơi sợ. (đáng thương) Nếu không vì ghét nhất loại lừa gạt tình cảm thì tôi đã không muốn xen vào rồi.
[Bang] Lặng Lẽ Đưa Tình: Ha ha, vậy cậu đi đi, đúng lúc xả giận luôn.
Chẳng mấy chốc Tiên Manh Manh đã tổ đội được năm người, bay thẳng đến Bờ Sông Tây Lương.
Đến nơi, họ nhìn thấy nhân vật Tiểu Điềm Cảnh đang cầm một cái xẻng… xúc đất.
“Cô ta đang đào Tàng Bảo Đồ!” Có người trong đội nói: “Mau cắt ngang! Giờ chúng ta giết cô ta không chừng cô ta sẽ bị rơi Tàng Bảo Đồ đó!”
Thế là