Cảnh Hoan phát hiện, quả nhiên con người không thể chui rúc mãi trong thế giới màu hồng.
Sau khi thua hai ván liên tiếp, cậu nhìn số điểm bị trừ của mình, đau lòng chết được.
Không phải do Thu Phong chơi dở, mà là hai người hệ phong ấn đi chung quả thật khó đánh hơn một phụ trợ và một DPS nhiều, đầu tiên là lượng DPS đã không ổn rồi. Tuy Cảnh Hoan đã đủ trang bị, nhưng phẩm chất thú hồn không cao, bậc của Cửu Vĩ Tiên Hồ không đủ, chỉ vài nhát thôi đã bị đối thủ đánh chết nhăn răng.
Bị Xuân Tiếu và Tương Tư Không Màng tiễn khỏi bản đồ PK, Thu Phong đang định an ủi người trong đội thì tin nhắn bạn bè nhấp nháy.
[Bạn bè] Xuân Tiếu: Tối nay hai cậu tổ đội tặng điểm à? Nhà từ thiện?
[Bạn bè] Thu Phong: Sao cậu không nương tay với tôi!
[Bạn bè] Xuân Tiếu: Bà xã tôi đang muốn lên 4000 điểm. Sao cậu đi chung với Tiểu Điềm Cảnh?
[Bạn bè] Thu Phong: Tối nay đồng đội tôi bận, ban đầu không định đánh mà đột nhiên phát hiện Tâm Hướng Vãng Chi cũng không có trong game, nên gọi cô ấy đó mà (cười đểu)
[Bạn bè] Xuân Tiếu: Đề nghị cậu giải tán ngay. Cô ấy ở sau lưng Tâm Hướng Vãng Chi là lên điểm, theo cậu thì lên điểm ngược, số lần đánh chung của các cậu càng nhiều, cô ấy sẽ càng cảm thấy Tâm Hướng Vãng Chi tốt.
Thu Phong giận đến bật cười, gửi biểu tượng cảm xúc khinh miệt sang.
Cảnh Hoan nói tràng giang đại hải trong mic cả buổi trời mới nhớ mình chưa nhấn phím nói chuyện, Thu Phong không nghe thấy.
Cậu ít dùng YY, không rành phím nói chuyện tự do trong phần mềm này. Cậu chậm chạp nhấn F2: “Thu Phong, hay anh tìm đồng đội khác xem?”
Thu Phong: “Đừng mà, hai trận trước do anh phát huy thất thường thôi, tiếp theo chắc chắn sẽ kéo điểm cho em.”
“Không phải.” Cảnh Hoan nói: “Do tôi gà quá, vả lại điểm anh cao như vậy, đánh với tôi không có lợi.”
Sau khi đưa ra chế độ nhiều người tổ đội Đấu Trường, dạo trước Đấu Trường đã thêm một quy tắc mới: Người chơi điểm cao dẫn người chơi điểm thấp đánh, tích điểm nếu thắng sẽ giảm 20%, số điểm bị trừ nếu thua sẽ tăng 20%.
“Không đâu, anh muốn đánh chung với em mà.” Thu Phong dừng một lúc: “Vả lại chẳng phải trước đây em cũng luôn theo Tâm Hướng Vãng Chi sao? Cậu ấy là người có điểm cao nhất trong server đó.”
Động tác của Cảnh Hoan khựng lại.
Đúng là vậy thật.
Nhưng số trận họ thua rất ít nên xưa giờ cậu chưa từng nghĩ đến chuyện này, Tâm Hướng Vãng Chi cũng không nhắc nó với cậu.
“Chuẩn bị nhé.” Lo cô ấy sẽ đi, Thu Phong lên tiếng giục.
“À… được.”
Vào giao diện ghép, Thu Phong hắng giọng: “Đúng rồi Tiểu Cảnh, sắp ra hoạt động Thiên hạ hữu tình nhân, có muốn làm cùng không? Anh dẫn em.”
Cảnh Hoan hoang mang lặp lại: “Thiên hạ hữu tình nhân?”
Bấy giờ Thu Phong sực nhớ Tiểu Điềm Cảnh là người mới chơi Cửu Hiệp, chẳng qua thao tác của cô ấy luôn khiến anh ta có ảo giác như người chơi lâu năm thôi: “Là hoạt động cuối năm của Cửu Hiệp, hơi giống với hoạt động Lễ tình nhân, Thất tịch, nhưng hoạt động Hữu tình nhân chuyên dùng để tăng độ thân mật, làm đủ một trăm lượt còn có ngoại trang túi gấm Hữu Tình Nhân hạn giờ một năm nữa, treo lên quần áo đẹp lắm.”
Thu Phong nhắc như thế, Cảnh Hoan mới nhớ.
Thật ra hoạt động này rất được người chơi yêu mến, nhất là người chơi nữ.
Ai mà không muốn có độ thân mật cao với người yêu mình?
Trong game, độ thân mật vợ chồng càng cao, kỹ năng vợ chồng cũng càng mạnh. Tuy mạnh đến đâu chăng nữa cũng không bằng kỹ năng môn phái, nhưng chắc chắn luôn rất hay trong phương diện khoe khoang tình cảm.
Nhưng hoạt động này cũng có một khuyết điểm rõ rệt.
“Nhiệm vụ này vừa mất thời gian, điểm kinh nghiệm lại ít, chắc Hướng thần không làm đâu nhỉ?” Thu Phong cười: “Nếu anh nhớ không nhầm, mấy năm trước cậu ấy đều không làm.”
Cảnh Hoan cũng nghĩ Tâm Hướng Vãng Chi sẽ không làm.
Dù sao thì bản thân cậu lúc trước cũng chẳng làm bao giờ, người mong chờ hoạt động này chắc chỉ có mỗi Lục Văn Hạo thôi.
Cậu vừa từ chối lời mời của Thu Phong, điện thoại trước mặt chợt vang lên.
Là nhóm thảo luận mà trước đây Lộ Điều Điều kéo vào, bấy giờ bên trong đã có năm người.
Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: @Tiểu Cảnh Nè Tiểu Cảnh Cảnh tôi yêu cậu chết mất! Mau ra đây anh trai hôn một cái nào!!
Ăn Ăn: ?
Tiểu Cảnh Nè: ??? Anh thân yêu còn ở trong nhóm đấy, anh đừng làm bậy nhé!
Tiểu Cảnh Nè: (tránh ra mau tránh ra mau có hình ảnh rồi.jpg)
Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: Tôi đã thấy những cống hiến của cậu cho đội, tôi sẽ mãi nhớ ơn cậu.
Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: Tiểu Cảnh, sau này cậu đừng đánh Đấu Trường với Hướng Hướng nữa, cứ theo Thu Phong đi thôi! Trừ hết điểm của cậu ta cho tôi!! Có cậu ở đây, cả đời anh ta đừng hòng vượt qua tôi!!
“…”
Đệt.
Cảnh Hoan cảm thấy mình đang bị sỉ nhục.
Trước đây cậu ở server cũ cũng là nhân vật hô mưa gọi gió, khi ấy từ trên xuống dưới cả bang hơn trăm người, ai gặp cậu mà không gọi tiếng “anh”?
Bây giờ cậu lại thành một kẻ ngáng chân.
Còn là kẻ siêu ngáng nữa.
Đều là lỗi của Tâm Hướng Vãng Chi!!
Nếu không phải vì anh ta, sao cậu lại sa đọa đến mức này được!
Tiểu Cảnh Nè: Anh muốn gạt tôi rời đi để anh thân yêu kéo điểm cho