“Cậu xem căn này thế nào?” Người môi giới bất động sản tươi cười lấy lòng.
Vưu Minh nhìn quanh bốn phía, căn phòng này đã xây cất hoàn thiện, lấy màu xám điêu làm chủ đạo, rất giống khách sạn năm sao.
Vưu Minh không hài lòng lắm, nhưng bên ngoài có bể bơi và bình đài, lại là tầng cao, đêm đến có thể ngắm cảnh đêm của thành thị.
Vưu Minh thuộc phái người hành động, nếu đã quyết định mua nhà, ăn sáng xong liền bận rộn.
Vốn mẹ Giang mẹ Vưu muốn đi cùng cậu, nhưng Vưu Minh từ chối, cậu chỉ muốn đi xem cùng Giang Dư An, ăn sáng xong lập tức lôi Giang Dư An đi.
Vưu Minh xem nhà mới mà phát mệt, căn thì trang trí quá lạnh lẽo, căn thì quá o bế, không có căn nào có cảm giác là nhà.
Vưu Minh quay đầu hỏi Giang Dư An: “Chi bằng chọn căn này, chúng ta có thể trang trí lại.”
Giang Dư An không có ý kiến: “Được.”
Vưu Minh hỏi người môi giới: “Khi nào có thể ký hợp đồng?”
Người môi giới vội nói: “Lúc nào cũng được! Bất quá… Các cậu không trả góp sao?”
Vưu Minh lắc đầu: “Không.”
Người môi giới cười tươi như hoa: “Được được.”
Làm xong tất cả thủ tục, Vưu Minh chính thức trở thành chủ căn hộ này, đến tối đã dọn hết đồ dùng hàng ngày đến.
Toàn bộ quá trình Giang Dư An đều không nói gì, chỉ im lặng chuyển đồ, tuy hiện tại tình huống của Vưu Minh không đúng, nhưng đúng là nói nhiều hơn bình thường, nói chuyện cũng thẳng thắn, trắng trợn hơn, hành động thì càng nhanh gọn lẹ.
Cũng may Vưu Minh không chuyển hết đồ trong một lần, mà chỉ chuyển vài thứ linh tinh như dụng cụ vệ sinh cá nhân, bột giặt vân vân.
Gra trải giường cũng đưa tới, tuy trong nhà có sẵn, nhưng không biết đã bao lâu chưa giặt, trong nhà có sẵn máy giặt.
Vưu Minh nằm trên giường, phấn khởi nói: “Còn phải mua máy sấy, tối đặt hàng sáng mai là có rồi.”
Giang Dư An nhìn cậu, cười nói: “Em thích là được.”
Vưu Minh nói liên miên không dứt: “Giường và ghế sô pha cũng đổi, màu của cái ghế này em không thích lắm, giường thì quá nhỏ, chúng ta mua giường tròn đi, giường tròn mềm mại hơn, cũng thích hợp XX hơn.”
Giang Dư An một ngụm nước thiếu chút nữa phun ra ngoài.
Vưu Minh ngẩng đầu nhìn Giang Dư An, vẻ mặt mê man: “Sao thế? Anh không muốn làm à?”
Giang Dư An đứng lên, hiếm khi lúng túng, nói: “Cơm tối ăn gì?”
Vưu Minh: “Không muốn ra ngoài ăn.”
Giang Dư An gật đầu, móc di động ra: “Vậy tôi gọi người giao đến.”
Vưu Minh gật đầu, vừa nói chuyện vừ thay áo ngủ: “Gọi món gì thuận tiện ấy, hamburger đi.”
Giang Dư An: “Không phải em không thích ăn hamburger à?”
Vưu Minh: “Nhưng ăn hamburger nhanh.”
Giang Dư An khó hiểu: “Ăn nhanh làm gì? Tối cũng không có việc gì gấp.”
Vưu Minh kỳ quái nhìn Giang Dư An: “Đương nhiên là ăn xong sớm để ‘làm’ sớm.”
Giang Dư An không còn biết nói gì, yên lặng bấm điện thoại gọi hamburger.
Thức ăn nhanh chóng được giao đến, anh chàng giao hàng còn đang nói mong được đánh giá tốt, cánh cửa đã đóng sập ngay trước mặt, từ lúc chủ nhà mở cửa nhận thức ăn đến lúc đóng cửa tổng cộng cũng chỉ có hai giây.
Anh chàng giao hàng đành đi xuống thang máy, còn vừa đi vừa nghĩ, gấp như vậy, là chạy đi đầu thai à?
Vưu Minh ăn không tính là thô lỗ, nhưng rất nhanh.
Giang Dư An không cần ăn, nhưng anh vẫn ngồi chung với Vưu Minh.
Ăn tối xong, Vưu Minh mở vali hành lý, lấy ra một cái hộp, nói với Giang Dư An: “Anh xem coi thích mùi gì.”
Giang Dư An đi tới ngồi xổm xuống, nhìn hộp đựng đủ thứ mùi hương, cả thân quỷ đều không ổn.
Vưu Minh nghiêm trang nói: “Anh thích vị chuối hay dâu tây? Em thấy trên mạng nói vị bạc hà không tệ, rất kích thích.”
Giang Dư An mặt trầm như nước, hai mắt vô thần nói: “Vậy thì bạc hà đi.”
Vưu Minh gật đầu: “Em cũng nghĩ anh sẽ thích bạc hà.”
Giang Dư An nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Vưu Minh, ai không biết còn tưởng cậu đang làm việc gì lớn lao lắm.
Vưu Minh: “Vậy em đi tắm trước? Anh có muốn tắm cùng không? Em thấy bồn tắm rất lớn, có thể tắm chung.”
Tùy thời tùy chỗ đều bị Vưu Minh câu dẫn, Giang Dư An ma xui quỷ khiến gật đầu.
Sau khi vào phòng tắm Vưu Minh không nói chuyện nữa, Giang Dư An cũng không lên tiếng.
Vưu Minh tự nhiên để Giang Dư An bước vào bồn tắm trước, còn mình thì ngồi vào trong ngực anh, nghiêm túc nói: “Lên.”
Giang Dư An: “…”
Vưu Minh: “Cần em giúp không?”
Dứt lời đã vói tay qua.
Nếu không lên tiếng, Giang Dư An cảm thấy Vưu Minh như thế này hình như cũng… Rất tốt?
Vưu Minh: “Muốn nhanh chút hay nhẹ chút?”
Giang Dư An: “Thế này là tốt rồi.”
Trong giọng nói của anh đã mang theo tiếng thở dốc.
Vưu Minh: “Anh đứng lên.”
Giang Dư An: “? ? ?”
Đứng lên làm gì?
Vưu Minh ngước mắt nhìn Giang Dư An: “Cho anh hôn.”
Lần đầu tiên Giang Dư An mới biết được cảm giác kích động là như thế nào.
Hai người nhanh chóng trở về phòng, trên giường ngoài đệm cao su còn có hai lớp lông mềm, vô cùng mềm mại, nằm xuống như rơi vào trong mây.
Vưu Minh nằm trên giường, chăm chú nhìn Giang Dư An, nghiêm túc nói: “Anh thật đẹp.”
Giang Dư An cảm thấy Vưu Minh nhìn anh như nhìn tảng thịt mỡ, còn là tảng thịt mỡ sắp bị ăn vào bụng.
Đêm nay Giang Dư An trải qua kích thích không khác gì vị bạc hà kia.
Anh còn lo lắng eo Vưu Minh chịu không nổi, Vưu Minh lại cảm thấy không mệt, eo cậu dẻo dai đến mức khó tin.
Ngay cả xoạc chân chín mươi độ cũng làm được, Giang Dư An lo lắng ngày mai cậu sẽ khó chịu, cố