"Tôi muốn nghe anh rên giường." Hứa Điềm vừa ngại ngùng vừa hưng phấn nói.
Từ Chính Thanh nghe xong lại im lặng.
Một người đàn ông lớn tuổi...rên giường....
Thành thật mà nói, lúc ở trên giường không kìm lòng được, âm thanh phát ra như thế nào đều là bình thường, là chuyện thường tình của con người. Chỉ là anh nghiêm túc như vậy mà đồng ý lát nữa rên giường cho Hứa Điềm...
Tuy rằng tuổi này rồi nhưng Từ Chính Thanh vẫn cảm thấy hơi thẹn thùng...
Hứa Điềm đang nhìn anh khó xử, cũng không thúc giục, chỉ xấu xa nói:
"Anh từ từ nghĩ ngợi, tôi với quần áo tùy gọi tùy đến."
Cô xoay người muốn đi, lại bị kéo trở về.
Lúc người bị chặn ngang bế lên, khóe môi Hứa Điềm giương cao cao: "Nghĩ kỹ rồi?"
Từ Chính Thanh không hé răng, khiêng cô đi về phía giường, sau đó dùng sức ném lên giường.
Âm thanh Từ Chính Thanh khàn khàn: "Chờ tôi tắm rửa."
Hứa Điềm cam chịu lúc này anh đang thỏa hiệp, cô nhịn không được tưởng tượng.
Ngày thường Từ Chính Thanh ở trên giường nói cũng không nhiều lắm, ngoài giao lưu bên ngoài, về cơ bản đều vùi đầu dùng sức làm hùng hục, lúc nào cũng như nghẹn, dường như sẽ không bỏ qua cho Hứa Điềm, làm cô sống không bằng chết
Đến nỗi mỗi lần rên giường, anh sẽ ngẫu nhiên phát ra một hai tiếng than nhẹ ngắn ngủi khi sướng không chịu được. Hứa Điềm không xác định được đó có phải là rên giường hay không, nhưng đã gợi cảm đến rối loạn.
Nếu trong chốc lát cô ngồi trên người anh, mỗi lần cô lay động phun ra nuốt vào đồ vật của Từ Chính Thanh, anh đều dùng âm thanh phản hồi thì...
Chỉ mới nghĩ như vậy, Hứa Điềm đã ướt ngay....
Giờ này phút này, hình như cô đã rõ ràng vì sao đàn ông lại thích phụ nữ kêu rên rồi...
Chỉ chốc lát sau, Từ Chính Thanh đi từ phòng tắm ra ngoài.
Gì anh cũng chưa mặc, bọt nước trên người cũng không lau, chỉ lau qua loa mái tóc đến khô một nửa, cứ như vậy cùng dương v*t đang cương cứng chĩa ra ngoài đi đến.
Dáng vẻ Từ Chính Thanh thuộc về kiểu thon gầy, nhưng sau khi cởi quần áo ra vai rộng mông hẹp, cơ bụng rõ ràng. Không chỉ đẹp đẽ, Hứa Điềm còn biết eo anh có lực cỡ nào, nhiều lần đâm cho cô quân lính tan dã, nước dâm chảy ướt nhẹp cả khăn trải giường.
côn th*t màu