Edit: SamLeo-kun
Ôn Nhiên ở tại một khu biệt thự thành thị chếch về phía ngoại thành Thành phố A nước Mỹ, giữa các biệt thự đều có một khoảng cách, nên sáng sớm vô cùng yên lặng thỉnh thoảng vang lên tiếng chim hót.
Tối qua Ôn Nhiên vẫn xem baidu đến nửa đêm mới ngủ, lúc ngủ đầy đầu đều là nhãn hiệu nước rửa chén, cùng với bài post 《Bà nội trợ 20 năm kinh nghiệm – cách rửa sạch chén》....!Nói nói sao lại có người viết bài post kiểu này vậy? Mặt than Ôn Nhiên vừa đánh răng vừa lặng lẽ suy nghĩa, hoàn toàn xem nhẹ bài post của mình cũng thuộc vào bộ phận người kỳ quái này.
Anh đẩy cửa muốn kêu thiếu niên phòng bên thức dậy, nghĩ hôm nay nhất định phải hỏi tên cậu, chẳng lẽ cứ kêu Tiểu Lung Bao gượng gạo như vậy a.
Edit: SxamLexo-kxun
Cảm giác bầu không khí tràn ngập mùi thức ăn, anh sững sờ đi thẳng vào phòng bếp.
Hôm nay Lộ Tề phải đi quay quảng cáo, cậu cố ý mặc một bộ quần tây đen áo sơ mi được ủi thẳng thớm vừa chính trang vừa tinh xảo, thoạt nhìn rất có khí tức tinh anh cấm dục.
Cậu xoăn tay áo lên, miệng vừa ngâm nga bài hát không biết tên vừa luộc trứng trần, nồi bên cạnh đang nấu cháo thỉnh thoảng hơi nóng bốc lên ùng ục ùng ục.
Ôn Nhiên đứng ở cửa bếp im lặng ngắm nhìn bỗng có chút không nỡ làm hỏng bức tranh tuyệt đẹp này, mỹ thực và mỹ nhân, quả thực cảnh đẹp.
Chuông cửa đúng lúc này vang lên, bạn bè Ôn Nhiên ở đây rất ít, bình thường ngoài bảo mẫu thường lệ đến làm cơm và dọn dẹp thì chỉ có Harry đến tìm anh.
Anh vừa nghĩ vừa đi mở cửa, nhưng mà người đứng ngoài cửa không phải Harry.
Nam nhân này là một người Trung Quốc mang một cặp kính không gọng, khuôn mặt góc cạnh phân minh, nút áo cài đến nút trên cùng thoạt nhìn giống một gian thương mười phần khôn khéo.
Anh ta đang quan sát mình, ánh mắt lóe lên một tia tinh quang xác thực không quen biết Ôn Nhiên quả quyết xoay người đóng cửa.
Một cánh tay thon dài chắn ngay cánh cửa, môi mỏng xinh đẹp nhả ra hai chữ, "Tìm người"
"Tôi không quen biết anh." Ôn Nhiên lạnh lùng nói
"Người tôi tìm cũng không phải cậu." Kim Triệt chẳng chút yếu thế.
"Đây là nhà tôi." Ôn Nhiên nhướn mày nhìn người đối diện, cảm thấy hơi buồn cười, chạy đến nhà mình lại không phải tìm mình, trong nhà anh còn có ai khác ngoài anh sao? À, hình như quả thực còn một người nữa, anh quay đầu nhìn vào phòng bếp thiếu niên đang cười híp mắt bày biện bàn ăn, dường như chú ý đến tình hình bên này đang hiếu kỳ bước qua.
"aidu, Kim Triệt Triệt~~~~~~~" Lộ Tề không được tự nhiên sờ sờ mũi, theo bản năng ngăn đường nhìn giữa Kim Triệt và Ôn Nhiên, có phần ngượng ngùng kim ốc tàng kiều.
Kim Triệt cười như không cười nhìn cậu "Bây giờ là 8h30."
Lộ Tề vờ nghe không hiểu, "Ừ, quả thực đã đến giờ ăn sáng rồi...!nhưng mà hình như em quên làm phần của anh."
Kim Triệt bùng nổ nghiến răn nói: "Ngài Benedict đang ở bên ngoài đó."
"A, thực sự không thể ăn sáng sao....!Em đói lắm rồi." Lộ Tề vô tội nhìn Kim Triệt, chớp chớp đôi mắt to.
"Năm phút." Kim Triệt nói.
Edit: xSamxLexox-xkunx
Lộ Tề thở dài căng vai trở vào lấy điện thoại và ví tiền, xoay người phát hiện Ôn Nhiên vẫn đứng sau lưng yên lặng nhìn chằm chằm mình, cậu trực tiếp vươn tay kéo anh vào phòng ăn, "Tôi phải đi làm rồi, đồ ăn sáng làm xong rồi anh nhớ ăn nha."
Vành tai Ôn Nhiên hơi đỏ, "cậu không ăn sao?"
"Không kịp rồi, rảnh rỗi tôi lại tới tìm anh, cám ơn anh chứa chấp đêm qua." Lộ Tề nói xong không quay đầu lại cầm ví tiền di động và quần áo mang theo thay hôm qua bước đi, cậu không thích nghe lời tạm biệt.
Lộ Tề mang theo sát khí lên xe, dùng hết sức trừng người đại diện của mình.
"Đừng nhìn anh, người yêu bé nhỏ nhà cậu ghen làm sao." Kim Triệt biếng nhác ngồi ở ghế phụ ấn điện thoại, hoàn toàn không còn bộ dáng tinh anh.
Benedict lái xe, quay đầu cười híp mắt nhìn Lộ Tề, "Hóa ra đây là nhà của người yêu cậu, là tôi suy xét không chu đáo, sớm biết vậy đã không đặt khách sạn cho cậu Lộ rồi, đưa thẳng cậu đến đây.
Chỗ này là khu biệt thự nổi tiếng ở nước tôi, giá cả có thể sánh ngang vàng, xem ra gia cảnh người ấy của cậu Lộ vô cùng giàu có a...."
Nhắc tới vụ này, Lộ Tề hết sức suy sụp.
"đừng nói nữa, anh ấy ngay cả