Edit: SamLeo-kun
Lộ Tề cùng Ôn Nhiên vào cửa trong lòng hơi khẩn trương tuy gia trưởng không ở nhà nhưng dù sao đây cũng là nhà của đại thần a a a a a!! nhà đại thần lợi hại thế nào có phải sô pha cũng làm bằng vàng không! Lộ Tề ngoài mặt bình tĩnh trong lòng đã bắt đầu bổ não lan man...!
"Bé cưng? Em đang nghĩ gì thế?" tiếng cười của nam thần vang lên bên tai nam thần.
"AAAAAAAA!! Nói, nói chuyện thì nói chuyện, dựa sát vào làm chi!" Lộ Tề cứ như đụng phải thứ gì bẩn hung hăng đẩy Ôn Nhiên vừa kề sát tai mình ra, vành tai đỏ rực đã tự bán đứng mình.
Ôn Nhiên nhíu nhíu mày, thản nhiên nói, "Chẳng lẽ muốn anh nói lớn tiếng? Bé cưng nếu em thích cao giọng anh không ngại đâu."
Lộ Tề oán hận nói, "Anh có thể đừng kêu em bé cưng được không?!"
Ôn Nhiên xoa xoa đầu cậu, xúc cảm trước sau như một vẫn tuyệt như vậy, sau đó thong thả ung dung nói, "Ồ, vậy anh kêu người khác bé cưng?"
Lộ Tề xù lông, "Anh dám!" Edit: SxamLexo-kxun
Ôn Nhiên nhíu mày, "em vừa không cho anh kêu em bé cưng, lại không cho kêu người khác, rốt cuộc em muốn gì hả." vẻ mặt em đừng có gây sự vô lý, vô cùng thiếu đánh.
Lộ Tề im lặng, ai tới nói cho tui biết Ôn Nhiên cao lãnh trầm tĩnh ít nói cả ngày cũng chẳng nói mấy câu của giới võng phối đâu mất rồi....!
Ôn Nhiên dẫn cậu vào phòng mình sau đó chạy xuống lầu tìm đồ ăn, cậu chán đến chết quan sát phòng anh, đây hẳn là nơi Ôn Nhiên ở từ khi sinh ra đến trước khi đi nước ngoài, trong phòng còn có rất nhiều dấu vết tuổi thơ của anh.
Sách trên kệ sách được trưng bày chỉnh tề ngăn nắp, hơi hiếu kỳ loại sách Ôn Nhiên thích, Lộ Tề tới gần xem xem.
Nhìn thấy tên sách, Lộ Tề hết sức lúng túng, đây không phải sách cậu viết sao?? Còn có bản kỷ niệm bìa vàng có chữ ký?? Có tiền như vậy làm chi....!Muốn chữ ký mình ký cho anh a?? muốn bao nhiêu có bấy nhiêu! Hơn nữa phòng sách của đại thần cư nhiên toàn là sách của mình, Lộ Tề cảm thấy thế giới thật kỳ diệu, trước khi cấu kết đai thần, anh hình như từng nói bản thân là fan mê sách của mình cho nên nói không chừng thật ra đại thần cũng thầm mến mình lâu lắm rồi? khả năng này cũng có thể lắm nha...!người viết văn trí tưởng tượng luôn tràng giang đại hải mà, Lộ Tề vui sướng triển khai trí tưởng tượng, càng nghĩ càng thái quá, kịch tình cái này càng Mary Sue hơn cái kia "Ôn Nhiên thật sự rất sớm đã yêu thầm mình nhưng sợ mình từ chối nên chủ động tìm chuẩn bị dụ dỗ mình, sau đó kêu chuẩn bị tìm mình trao quyền, chuẩn bị lúc đó đề cử kịch truyền thanh của Ôn Nhiên cho mình cũng là được người nhờ vả..." Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx
Lộ Tề đang ngẩn người bên ngoài truyền tới một giọng trẻ con non nớt, "anh họ, anh kêu người hầu dẫn em ra ngoài đi dạo muốn đánh lạc hướng em không tác dụng đâu! Em chỉ muốn quấy rầy anh hihihi, còn nữa hồi nãy cảnh vệ viên nói với em anh dẫn người khác về? em muốn xem xem là ai ~ anh lạnh nhạt như vậy cũng có bạn á!!"
Bên ngoài truyền đến tiếng đẩy cửa, Ôn Nhiên chặn trước cửa bất đắc dĩ nói, "Bạn nhỏ Ôn Thư Dao, em như thế nữa là anh đưa em về nhà ngay đó."
Ôn Thư Dao phồng má, bĩu môi, bộ dáng oan ức, "Em không thèm nghe anh, anh cũng không phải nam thần của em."
Ôn Nhiên vui vẻ, "em nhỏ vầy mà có nam thần rồi à? Không phải là chú cảnh vệ ở ngoài cổng đi."
Ôn Thư Dao hết sức tức giận, "Nam thần của em siêu siêu đạp trai đó! Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy anh ấy trên TV đó, diễn phục ma cực cực hay a aaaaaaaaaaaaaaaaa.
Không hổ là ảnh đế trẻ tuổi nhất!! Đóng hay hơn mấy ông ảnh đế già nhiều nhiều luôn đó!
Trong lòng Ôn Nhiên lóe lên một suy đoán, truy hỏi, "Vậy nam thần của em....!Có phải họ Lộ không?"
Ôn Thư Dao ngạc nhiên, "anh họ không phải chưa bao giờ xem truyền hình sao? Sao anh biết Lộ Tề?"
Lộ Tề lúc này đang đứng sau cửa lật lật sách mình viết nghe được đoạn này vô cùng lúng túng, fan điện ảnh của mình hóa ra đã duỗi tới nhà trẻ luôn rồi sao....!Tiếp theo cửa đã bị đẩy ra.
Ôn