Edit: SamLeo-kun
Lộ Tề nhất thời nói cũng có chút không lưu loát, "Em, em, anh chắc chắn ông nội anh muốn gặp em không?"
Ôn Nhiên cười, "trước đó anh đã ước hẹn với ông, nếu có một ngày tóm chặt được Ôn gia, thì ông sẽ ủng hộ bất cứ lựa chọn nào của anh, kể cả tiếp tục cùng một chỗ với em."
Lộ Tề trầm mặc, hóa ra lúc bản thân không biết, Ôn Nhiên đã lặng thầm làm nhiều như vậy cho mình.
Qua hồi lâu, cậu yếu ớt nói một câu, "được thôi".
Lại căng thẳng thêm một câu, "ông nội anh thích gì hả? chúng ta bây giờ chạy về trung tâm thành phố chọn quà cho ông đi..."
Ôn Nhiên cưng chiều véo mũi cậu, "chỉ cần dẫn em về là ông vui lắm rồi."
Không đánh chết mình coi như là tốt lắm rồi đó...!mình bẻ cháu nội người ta thành đồng tính ái, có thể hòa nhã cũng đã cám ơn trời cám ơn đất rồi....!còn vô cùng vui vẻ hả?!! Lộ Tề lặng lẽ giễu cợt trong lòng.
Nhìn thấy trên mặt Lộ to gan vẫn luôn trời không sợ đất không sợ vậy mà lộ ra vẻ mặt có thể gọi là hoảng sợ, Ôn Nhiên cảm thấy hết sức mới lạ, do đó anh đặc biệt giả vờ hảo tâm nói, "thật ra ông nội anh vô cùng thương anh, em chăm sóc thật tốt cho anh là được rồi."
Lộ Tề trợn trắng mắt, độ dày da mặt người nào đó tăng thêm từng ngày, bởi vì Ôn Ngôn đang ngủ trên xe, hai người ban nãy vẫn nhỏ giọng nói chuyện, đột nhiên cậu hơi đề cao thanh âm, trách mắng, "anh đứng đắn chút...!nhóc con còn ở đó!"
Ôn Nhiên xem thường, "Nó đã ngủ say lắm rồi, không sao!" nói xong liền sáp qua muốn hôn cậu.
Lộ Tề gây khó dễ Ôn Nhiên mang theo chút vô lại như thế quả thực là không có cách nào, bắt đầu từ từ đáp lại.
răng môi quấn lấy nhau, khiến cho buồng xe mới vừa bị gió thổi qua có phần lạnh giá lập tức nóng hừng hực.
Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx
Ôn Nhiên ngang ngược chiếm cứ tất cả hơi thở trong môi lưỡi Lộ Tề, khiến Lộ Tề tức thời có chút không thở nổi.
Giữa lúc Ôn Nhiên nhẫn không được đưa tay vào vạt áo Lộ Tề, một giọng trẻ con không đúng lúc vang lên trong thùng xe khoáng đãng, "Baba đang làm gì vậy?"
Lộ Tề kinh sợ, vội vàng tách khỏi Ôn Nhiên, trước khi đi còn cắn đầu lưỡi anh một cái xem như trừng phạt, cầm thú này thời thời khắc khắc phát tình.
Ôn Nhiên bị cắn đau, hơi tủi thân nhìn Lộ Tề.
Lộ Tề trừng anh, sau đó xấu hổn nhìn Ôn Ngôn, giải thích, "khụ khụ, mắt ba Ôn con bị cát bay vào, baba mới vừa giúp anh ấy thổi thổi thôi." Giọng nói càng nói càng nhỏ, hết sức chột dạ.
Ôn Ngôn cái hiểu cái không gật đầu, nhiều năm sau, khi muốn bắt chước baba thổi mắt cho nhóc ngang ngược nào đó trong lớp lại góp luôn cả bản thân vào.
Nó thật sự hết sức oán niệm cách giáo dục lừa bịp thời khắc này của Lộ Tề a! tại sao lúc đó không thẳng thắng nói với nó đó là hôn chứ!
Ngày thứ hai, Lộ Tề vẫn trước khi xuất phát đi mua một đống thứ người già yêu thích, đồ cổ nè văn vật nè trà ngon nè tổ yến nè...!Ôn Nhiên ở bên cạnh nhíu mày, "em đi là được rồi, mua nhiều thứ vậy làm gì."
Lộ Tề vẻ mặt căng thẳng, "em có thể mua ít rồi không....!ông nội anh còn thích gì? Em kêu Kim Triệt đi mua thêm hén?"
Nhìn thấy người yêu nhà mình hồi hộp vậy, Ôn Nhiên bất đắc dĩ nói, "Anh nhớ rõ ông nội hình như vô cùng thích ăn món ăn nhà em làm."
Lộ Tề nháy mắt bớt sầu, "đơn giản vậy sao?!"
Bộ dạng ngốc nghếch như vậy đã chọc cười Ôn Nhiên, anh nghiêm mặt giả vờ nghiêm túc nói, "chỉ đơn giản như vậy thôi, nhưng mà em cứ lần lựa nữa thì sẽ đến muộn đó, ông nội không thích người không đúng giờ đâu."
"Sao anh không nói sớm!!! á á á á!! Chúng ta lên đường nhanh đi!" Lộ Tề ôm bánh bao nhỏ ngồi băng sau xe Ôn Nhiên, dùng khăn ướt lau cái miệng vừa ăn xong bữa sáng của nhóc chờ xe chạy.
Hôm nay không phải cuối tuần, hơn nữa cũng không phải giờ cao điểm, vì thế một đường thuận lợi không trở ngại đến tòa nhà Ôn lão hiện đang ở.
Tối hôm qua Ôn lão mới nhận được điện thoại của Ôn Nhiên nói về chuyện này, vừa rầu rĩ vừa hơi mong chờ.
Ông biết đứa cháu bướng bỉnh của mình, đã nhận định cái gì là sẽ không buông tay, huống chi nếu sự tồn tại của Lộ Tề có thể