Đến ngày xuống núi, Ngụy Vô Tiện ôm theo Ôn Uyển, lấy danh nghĩa là đi mua vật tư để đi chơi ở thị trấn dưới chân Loạn Táng Cương.
Không nghĩ là vì vậy mà gặp được Hàm Quang Quân đang đi săn đêm đi ngang qua.
Ngụy Vô Tiện đã lâu không nghe tin tức bên ngoài, lại thấy Lam Vong Cơ đối với chính mình tựa hồ như không có ý chán ghét, liền mặt dày mà ầm ĩ lôi kéo Lam Vong Cơ vào tửu lầu, nói là muốn mời hắn ăn.
Hắn cùng với Lam Vong Cơ cười cười nói nói một phen, lại từ trong miệng Lam Vong Cơ mà biết được tin Giang Yếm Ly cùng Kim Tử Hiên kết thành vợ chồng, chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng, vạn lời trong miệng không nói ra được.
Ngụy Vô Tiện đem chén rượu ấn thật mạnh ở trên bàn, miễng cưỡng cười cười đáp lời Lam Vong Cơ, phù chú trong lòng ngực bỗng dưng rung lên - kỳ trận bảo vệ Loạn Táng Cương bị phá.
May là có Hàm Quang Quân ở bên cạnh, ngự kiếm đem Ngụy Vô Tiện quay trở lại Loạn Táng Cương, kịp thời ngăn cản Ôn Ninh đang phát rồ.
Hai người hợp lực một trận, thành công khôi phục thần trí Ôn Ninh.
Cũng là lúc Lam Vong Cơ nên rời đi.
Ngụy Vô Tiện kẹp Ôn Uyển vào một bên nách, lúc này bé con còn đang muốn rượt theo ca ca có tiền, một đường đưa Lam Vong Cơ xuống chân Loạn Táng Cương.
[Sau một lúc lâu, Ngụy Vô Tiện nói: "Lam Trạm, ngươi vừa rồi hỏi ta, chẳng lẽ vẫn như vậy sao? Kỳ thật ta cũng muốn hỏi ngươi.
Nếu không như vậy, ta còn có thể như thế nào?"
Hắn nói: "Bỏ quỷ đạo sao? Vậy những người trên núi kia như thế nào?
"Từ bỏ bọn họ sao? Ta làm không được.
Ta tin nếu là ngươi, ngươi cũng không làm được."
Hắn nói: "Nếu người có thể cho ta một con đường dương đạo thật tốt.
Một con đường mà không cần tu quỷ đạo vẫn có thể bảo vệ người mà ta muốn bảo vệ."
Lam Vong Cơ nhìn hắn, không trả lời, nhưng bọn họ trong lòng mỗi người đều đã có đáp