Ngụy Vô Tiện nhìn dung nhan vừa xa lạ cũng lại thật quen thuộc ở trong gương, kích động đến cả người run lên.
Linh lực tràn trề đến dư thừa ở trong thân thể hắn lưu chuyển hoạt bát, ở trong đan điền là một khí cầu ánh vàng chói lóa --- là Kim Đan của hắn.
Ngụy Vô Tiện lấy tay đè bụng, miễn cưỡng bình tĩnh lại rồi tự hỏi, cải lão hoàn đồng trong một chớp mắt...!Rốt cuộc là thứ quái quỷ gì mà có bản lĩnh nghịch thiên như vậy?
"Ta không phải là cái thứ quái quỷ gì nha!"
Hắn lại nghe cái âm thanh quái dị đó vang lên lần nữa.
Nơi âm thanh này phát ra không khí ẩn ẩn dao động, một viên cầu màu bạc hiện hình trong không trung.
"Ai, mấy người đến từ thời cổ đại rõ là phiền toái ah.
Trước tiên ta cho ngươi một chút tư liệu bối cảnh thế giới này đi.
Thỉnh ký chủ chuẩn bị sẵn sàng." Viên cầu nện từ trên xuống, tốc độ nhanh tới giật mình, rồi hướng vào trán Ngụy Vô Tiện mà đánh tới.
Một lượng tin tức khổng lồ theo đó mà bị nhét vào đầu Ngụy Vô Tiện.
Cũng may là thần hồn hắn mạnh mẽ.
Nếu là người khác thì có thể đã đau tới ngất xỉu tại chỗ.
Ngụy Vô Tiện ngã ngồi trên mặt đất, đầu đau muốn nứt mắt, đau như bị kim châm vào đầu.
Một chút sau thì tư liệu bắt đầu tràn vào trong đầu hắn.
Một canh giờ sau, Ngụy Vô Tiện một tay bụm trán, đầu lung lay mà đứng lên, rồi lại bổ nhào ra trước cửa sổ, đưa tay kéo bức màn, nhìn những tòa cao ốc chọc trời bên ngoài, rồi xe không ngựa kéo chạy như nước ở trên chồng chồng lớp lớp những con đường bên dưới, kinh ngạc mà cảm thán không thôi: "Đây là thực lực của khoa học kỹ thuật sao? Thật là trí tuệ ghê gớm!"
Viên cầu mang tên "Hệ thống bồi dưỡng thần tượng" đã trực tiếp đem toàn bộ lịch sử phát triển của Hành Tinh Xanh này mà nhét vào đầu hắn một cách thô bạo.
Hấp thu bao nhiêu đó tri thức, Ngụy Vô Tiện cuối cùng đã có thể phân biệt dược mấy thứ đồ vật kỳ quái trong phòng cùng với cách sử dụng chúng.
Đây rõ ràng là một thế giới thần kỳ.
"Hệ thống, ngươi dùng khế ước trói buộc Ngụy mỗ tự nhiên là vị Ngụy mỗ đối với ngươi có chỗ hữu dụng.
Nếu đã vậy, ngươi có thể trước tiên giải quyết vài vấn đề của Ngụy mỗ được không?"
Ngụy Vô Tiện nhanh tay, nhanh chân tắm rửa lau mặt một phen, rồi thay một bộ quần áo mới, sau đó ngồi trên sofa bày ra bộ dáng muốn đàm phán với viên tiểu cầu kia.
"Hệ thống đương nhiên có nghĩa vụ giải quyết nghi vấn của ký chủ." Viên cầu màu bạc bay bay qua lại.
Bộ dáng có vẻ không tồi.
Thanh âm đáp lại cũng rất mềm mại.
"Kim đan của ta như thế nào lại trở về? Giang Trừng ở bên kia sẽ không có việc gì chứ?"
"Bởi vì thân thể hiện tại của ngươi là khi ngươi mười lăm tuổi, tự nhiên là có Kim Đan.
Còn Giang Trừng bên kia, ngươi yên tâm.
Viên Kim Đan ngươi mổ cho hắn vẫn ở trong người hắn."
Tuy không biết làm thế nào mà thân thể này trẻ lại, cũng không biết sẽ để lại di chứng gì không, nhưng Ngụy Vô Tiện rốt cuộc là yên tâm.
Giang Trừng hiện giờ là tông chủ, không thể không có Kim Đan.
Sư tỷ hiện giờ còn cần dựa vào chống lưng của hắn.
"Vấn đề thứ hai, ngươi còn chưa có sự đồng ý của ta đã trói ta đem đến chỗ này.
Nhưng oán khí trên Loạn Táng Cương là do ta dùng nguyên thần trấn áp.
Một mặt người nhà Ôn Tình đều là y tu, căn bản là không có năng lực tự vệ.
Bọn họ cũng không thể rời đi.
Ngươi như thế nào mới bằng lòng đưa ta trở về?"
Hệ thống: "Giang Vãn Ngâm cùng Giang Yếm Ly không phải vẫn còn ở thế giới Di Lăng sao? Một người là Giang gia gia chủ, một người là chủ mẫu tương lai của Kim Gia, còn không giữ nổi một nhà Ôn Tình có 50 người già, phụ nữ, và trẻ em?"
Đây thực sự là không cãi được, cũng có thể nói là...!vì có người không nguyện ý bảo vệ họ.
Ngụy Vô Tiện trầm ngâm.
Giang Yếm Ly không làm chủ được, còn Giang Trừng...!Ngụy Vô Tiện cười khổ một tiếng.
Nếu có biện pháp khác, hắn sao phải đến nỗi phải rời khỏi Vân Mộng Giang Thị, trở thành con chó không chủ? Hệ thống này trông thần thông quảng đại, nhưng thực ra là cũng chưa trải qua thế sự.
"Không phải.
Là bọn họ không chịu báo ân.
Bổn hệ thống tính không sai.
Theo giá trị quan của thế giới bên kia, thu được di thể cha mẹ là ân tình rất lớn đúng không? Mà bổn hệ