Hai người ở trong phòng dường như là đang làm cái chuyện gì xấu xa, hèn hạ.
Bên ngoài Lam Khải Nhân dẫn đầu một chúng môn sinh Lam Thị.
Hai bên đối mặt trong giây lát.
Ngụy Vô Tiện bình tĩnh đứng lên, thuận thế để ý người bên cạnh chỉ mặc có một tầng trung y (*), nói: "Lam lão tiên sinh, ngài nghe ta giải thích."
(*: quần ló.t - trung y - áo bào - gia bào: các tầng quần áo nói đơn giản là vậy.
Thực sự thì quý tộc, nhà giàu lúc đó mặc nhiều tầng hơn.
Nói chung trung y là cái áo trắng mỏng coi như tầng áo lót hay thấy trong mấy phim Hoa đó.
Bên dưới là khố tử, quần lót, các kiểu)
Mặt Lam Khải Nhân không biến sắc, gật đầu: "....Được, ngươi giải thích."
Ngụy Vô Tiện: "......"
Ngụy Vô Tiện nói không ra cái gì.
Y cũng không hiểu là chuyện gì xảy ra.
Câu kia chẳng qua là khách sáo mà thôi, tùy ý nói ra.
Lại quay đầu nhìn về phía Lam Vong Cơ.
Không duyên vô cớ, giữa đêm khuya rơi xuống giường đối thủ một mất một còn là Hàm Quang Quân.
Chuyện này nói là không có quan hệ với người này là không có khả năng.
Vẻ sửng sốt rõ ràng trên mặt Lam Vong Cơ.
Còn có phản ứng của Lam Khải Nhân và một chúng môn sinh phía sau.
Cũng không phải là giả.
Bởi vậy mới rồi tuy là thuận miệng nói câu như vậy, bây giờ y cũng không biết đáp lại thế nào.
Thấy Ngụy Vô Tiện chần chừ, sắc mặt Lam Khải Nhân dần dần chìm xuống.
Mới rồi vừa xông vào, tình cảnh trong Tĩnh Thất quả thực không thể coi là rạng rỡ.
Mặc cho ai cũng phải nghĩ nhiều một phen.
Bây giờ tỉnh táo lại, cũng biết ý tưởng vừa mới rồi thật sự quá đáng.
Lam Vong Cơ không cần biết là như thế nào, cũng sẽ không Kim Ốc Tàng Kiều đâu....
Kim Ốc Tàng Kiều....
...Không thể nào...
Không thể nào?!
Lam Khải Nhân đột nhiên hỏi: "Y tới lúc nào?"
"Y" đây là chỉ Ngụy Vô Tiện.
Người bị hỏi chính là Lam Vong Cơ.
Lam Vong Cơ theo sự thật trả lời: "....Mới vừa rồi."
".....Mới vừa rồi?" Khóe miệng Lam Khải Nhân co rúm, hỏi lại: "Đến thế nào?"
Vân Thâm Bất Tri Xứ có kết giới che chở.
Nếu có người ngoài xông vào, kết giới cũng phải có phản ứng mới đúng.
Lúc này Lam Vong Cơ không đáp.
Ngụy Vô Tiện cướp lời nói: "Rơi xuống."
Lam Khải Nhân: "......".
Truyện Nữ Cường
Chúng môn sinh: "......"
05.
Tất cả môn sinh tan đi.
Lúc này trong Tĩnh Thất chỉ có ba người Lam Khải Nhân, Lam Vong Cơ, và Ngụy Vô Tiện mà thôi.
Sắc mặt Lam Khải Nhân xanh đen, nghiêm túc vô cùng.
Ngụy Vô Tiện lại không rối ren như lúc ban đầu nữa, giờ phút này còn rất thong dong đánh giá Tĩnh Thất, tiện tay chọt chọt Lam Vong Cơ bên cạnh, chế nhạo: "Hàm Quang Quân, đây là phòng ngủ của ngươi sao? Quả thực trăm nghe không bằng một thấy."
Lam Khải Nhân: "......"
Lam Vong Cơ: "........"
Một cái phòng ngủ ở đâu ra nói trăm nghe không bằng một thấy?!
Sắc mặt Lam Khải Nhân càng u ám hơn, cố gắng áp chế bản năng muốn trợn trắng mắt, nói: "Càn quấy!"
Ngụy Vô Tiện từ trước tới nay không sợ ông ta.
Hiện giờ lại càng không có khả năng sợ ông ta, cười hì hì: "Vâng vâng vâng, là ta càn quấy."
Thấy cơn tức giận của Lam Khải Nhân càng lúc càng lớn, Lam Vong Cơ cũng không muốn rối rắm nơi này quá lâu, vội chuyển hướng đề tài: "Ngụy Anh...!ngươi hôm nay, vì sao tới đây?"
Ngụy Vô Tiện buông tay: "Ta cũng không biết a.
Mới vừa rồi ta còn ở trong Liên Hoa Ổ ngủ ngon lành.
Nháy mắt một cái liền rớt xuống giường ngươi."
Lam Vong Cơ nói: "Có lẽ là có người thi thuật đưa ngươi tới đây?"
Ngụy Vô Tiện lắc đầu: "Liên Hoa Ổ và Vân Thâm Bất Tri Xứ cách nhau xa.
Nếu thực sự có thuật pháp như vậy, thi triển nhất định tạo ra động tĩnh không nhỏ.
Mà lúc đó ta cũng không phát hiện có gì khác thường."
Lam Vong Cơ gật đầu.
Trình độ thuật pháp của Ngụy Vô Tiện khá cao.
Y đã nói thế, vậy liền loại bỏ nghi ngờ này.
Lam Khải Nhân nhìn hai