Ngụy Vô Tiện đang ở trong rừng, dựa vào thân của một cây đại thụ, tay hắn nắm chặt cây sáo ngọc màu trắng.
Mặc dù khoác trên người hai cái áo choàng nhưng hắn vẫn cảm thấy lạnh lẽo, sương mù tràn vào cổ áo, ống tay áo của hắn rồi tỏa ra tứ chi.
Không phải hắn chưa nghĩ đến việc ra khỏi khu rừng này, nhưng hiện tại hai mắt của hắn nhắm nghiền không thể nào nhìn đường được, tùy tiện hành động sẽ khiến bị thương khi va chạm, vậy nên tạm thời hắn chỉ có thể đứng yên chỗ này.
Ngụy Vô Tiện bấm đốt ngón tay để tính thời gian, từ khi bọn họ tiến vào ngọn núi đến nay cũng đã nửa canh giờ, hiện tại chỉ còn mình hắn tứ cố vô thân và cũng đã đến lúc Sơn thần gần xuất hiện.
Chính vì vậy hắn đã nhắm chặt mắt để tránh vị "Sơn thần" kia nhân lúc sương mù dày đặc sẽ móc mắt của hắn.
Trong rừng không gió, cũng im ắng, tiếng chim, thú, côn trùng im bặt trong làn sương mù, vậy nên Ngụy Vô Tiện có thể nghe rõ ràng dù đó chỉ là một động tĩnh thật nhỏ.
Thình lình, một trận yêu phong nổi lên, phá vỡ sự yên tĩnh ở lùm cây, những tiếng sột soạt quỷ dị truyền đến.
Mơ hồ có tiếng nam nhân văng vẳng tứ phía, gọi "Nương tử...nương tử"
Ngụy Vô Tiện không lên tiếng, trong lòng thở dài xui xẻo: Hắn không ngờ chuyến lên núi này sẽ xảy ra chuyện.
Trước khi lên núi, hắn cũng đã suy nghĩ một ít về chuyện Sơn thần lấy vợ này, hắn lên núi để minh chứng cho sự suy đoán của mình, nhưng ai mà ngờ được, hắn lại bị Sơn thần ngộ nhận thành nữ tử, vừa vô tội vừa bất lực rơi vào màn sương mù dày đặc.
Hắn không thể không siết chặt lên áo choàng của mình, những đường may mềm mại, vải vóc quý giá cọ xát vào lòng bàn tay hắn.
Mỗi ngày hắn ra ngoài đều mặc hai ba lớp thoạt nhìn cũng thật giống như một tiểu thư khuê các.
Cộng thêm trên người có âm khí nặng, nhìn sơ qua thì đúng là có hơi giống nữ tử.
Nhưng Ngụy Vô Tiện rất rõ ràng: Dù sao hắn vẫn là một nam nhân bằng xương bằng thịt, dung mạo cũng thân hình được bày ra rõ ràng trước mắt đối phương, việc đánh giá sai lầm như vậy, đã chứng minh được Sơn thần này quan sát không tinh tường và đang có chuyển biến xấu.
Trước đó bọn Lam Tư Truy đã hỏi qua, chuyện Sơn thần lấy vợ này đã được kéo dài ba bốn chục năm, nhưng vậy cũng ngắn.
Thôn dân dùng nữ tử còn sống để cung phụng "Sơn thần" chắc cũng tầm năm sáu chục năm, cái miếu thờ kia chính là minh chứng.
Sơn