Dưới ánh sáng của những chiếc đèn lồng đỏ, họ đi trên con đường dẫn vào sơn môn, xa xa lại nhìn thấy một cái bóng trắng đứng ở cửa sơn môn.
Đến gần thì mới nhận ra, là Lam Hi Thần và ba vị đệ tử Lam thị, hình như đang chờ bọn họ về thì phải.
Lam Hi Thần vừa thấy Lam Vong Cơ thì nói "Sao giờ này mới quay về? Cơm nước đều đã chuẩn bị xong...các trưởng bối trong nhà đều đang hối thúc" Hai đệ tử đứng đằng sau cũng vội vàng dẫn đám tiểu bối vào trong.
Lúc này Lam Vong Cơ với Ngụy Vô Tiện mới vội vàng bước vào sơn môn rồi đi theo Lam Hi Thần tiến về phía Nhã thất.
Mặc dù Lam Hi Thần có trách cứ nhưng cũng khó nén được vẻ mặt vui vẻ khi ăn Tết, trên đường đi hắn ta (Lam Hi Thần) vẫn nói luôn miệng, hắn kể cho hai người về những món ăn của ngày tất niên, còn kể là mình vừa mới đi dạo một vòng quanh quanh phòng bếp nữa, bên trong cũng rất có bầu không khí...Điều mà mấy chục năm qua vẫn chưa từng có.
Sắc mặt Lam Vong Cơ nhu hòa, y nói một tiếng với Lam Hi Thần "Huynh trưởng vất vả rồi"
Lam Hi Thần định nói "không vất vả không vất vả" nhưng đúng lúc ấy tiếng chuông đầu tiên ở Hàn Sơn đã được gõ vang lên, tiếng chuông thanh thúy vang lên trong đêm tối: Giao thừa qua rồi, năm mới đã đến.
Lam Vong Cơ nói "Huynh trưởng, năm mới đại cát"
Lam Hi Thần vẫn đang cố đi nhanh nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước, đáng lý ra thì nên cùng mọi người đón giao thừa, nhưng bọn họ còn đang đi trên đường thì nghe thấy tiếng chuông này...Lúc tới nơi thì bọn họ nhất định sẽ bị trưởng bối trách cứ vì trễ nải.
Mặt hắn ta có hơi bất đắc dĩ nhưng vẫn tươi cười, nói "Năm mới đại cát" Sau đó hắn ta nhìn về phía Ngụy Vô Tiện nói "Ngoài phòng lạnh, chúng ta tranh thủ vào nhà ăn cơm thôi"
Ngụy Vô Tiện cười với Lam Hi Thần "Trạch Vu Quân, chúc mừng năm mới".
Lam Hi Thần cũng không câu nệ gì với hắn, y cũng đáp lại "chúc mừng năm mới chúc mừng năm mới"
Bầu không khí đang vui vẻ thì Lam Vong Cơ mở miệng, y nói "Sai"
Ngụy Vô Tiện với Lam Hi Thần đều hoang mang quay đầu nhìn y.
Lam Hi Thần hỏi "Cái gì mà sai?"
Ánh mắt Lam Vong Cơ lại rơi