Mười lăm năm sau.
Lúc này Lý Thừa Nam cũng đã có thê tử, Lý Thừa Uyên cũng đã gả đi!
Khác với Lý Thừa Uyên hắn chọn nam thê.
Nam nhân mà hắn thú là con trai độc nhất của lão Trương - cũng là bạn cờ của nội hắn.
Y là Trương Ức Tình, một nam nhân hung dữ lại còn có thân thể cường tráng, không ít lần đánh hắn nhừ tử.
Lý Thừa Nam cũng khổ sở lắm, nhưng người là do Mạc Thừa Quân chọn, hắn không có cách ức hiếp lại.
Nhỡ may bị mách hắn biết phải làm sao đây?
...
Hôm nay cũng như thường lệ, hắn cứ nhăn nhó hối y làm cơm, kết quả bị Trương Ức Tình mắng cho một trận.
Suốt ngày chỉ tay năm ngón, sáng cái này chiều cái nọ, cuối cùng sinh ra cãi vã, đương nhiên Trương Ức Tình sẽ không để yên.
Thế là hỗn chiến bắt đầu!
Lý Thừa Nam bị đá đau đớn la lớn, Trương Ức Tình thật tàn bạo, từng cái đấm đều nhắm thẳng vào mặt hắn, Lý Thừa Nam phải cố gắng hết sức mới có thể tránh né, cái mạnh nhỏ này xém xíu nữa đã không còn nguyên vẹn.
Lý Thừa Nam thật sự sai rồi, hắn không nên chọn một nam nhân hung dữ như thế này thú về làm thê tử.
Nhìn xem, ánh mắt lúc nào cũng đằng đằng sát khí, mới lấy nhau chưa được một năm hắn đã được ăn mấy bữa đòn, hắn ngán lắm rồi, ăn đòn chẳng tốt lành gì!
Không những như thế, Trương Ức Tình còn mắng miết hắn thảm thương chỉ vì hắn không nghe lời y!
Phụ thân và cha của hắn cũng quá đáng hết sức, không cho hắn ở cùng mà phải ra riêng.
Giờ thì hay rồi, không có trưởng bối ở cạnh hắn luôn bị Trương Ức Tình ăn hiếp.
Rốt cuộc cũng không rõ hắn là phu quân hay y là phụ quân nữa!
Thấy hắn liên tục né tránh cú đấm của mình, Trương Ức Tình càng tức giận hơn, kẻ này gan lớn thật, dám cằn nhằn y.
Chẳng có chuyện Trương Ức Tình dễ dàng bỏ qua, y nhất định không để yên cho hắn, người như Lý Thừa Nam suốt ngày chỉ biết chống đối y là chính.
Nhìn xem khuôn mặt đó có biết bao nhiêu xảo trá, một chút cũng không đủ để y tin tưởng rằng hắn đã hối cải.
"Ngươi còn muốn chạy?" Trương Ức Tình mang một cây chổi đã trụi lông đuổi theo Lý Thừa Nam, sắc mặt ảm đạm đánh hắn tới tấp: "Ngươi đứng lại đó cho ta!"
Lý Thừa Nam trong lòng khinh miệt, hắn có ngốc cũng không đứng lại, ai mà biết được Trương Ức Tình sẽ làm những chuyện độc ác gì.
Nói không chừng còn đánh chết hắn nữa, Lý Thừa Nam rất sợ, hắn chỉ mới hai mươi tuổi, còn mấy mươi cái Đoan Ngọ hắn chưa kịp ăn, bao nhiêu vò Hùng Hoàn chưa được uống, hắn nhất định không để y bắt lấy!
"Đứng lại, ngươi mà chạy nữa ta sẽ đánh gãy chân ngươi!"
"Không đứng đó! Ta mà dừng lại ngươi chắc chắn cũng đánh chết ta!"
Dứt lời Lý Thừa Nam rất nhanh liền phóng sang nhà muội muội của mình với tốc độ cực nhanh.
Trong chớp mắt đã thoát khỏi mối họa kia rồi.
"Ca ca, sao huynh lại đến đây vậy?" Lý Thừa Uyên ngạc nhiên nhìn ca ca của mình, nàng khó xử nhìn tướng công giải thích.
"Xin lỗi, ca ca của thiếp có lẽ lại bị đại tẩu đánh rồi, chàng đừng ghét bỏ huynh ấy!"
Nghe giọng nói này Mạt Nhiễm không khỏi thở dài.
"Huynh ấy ngày nào cũng đến, hôm trước còn hại ta bị đại tẩu ban một chảo, lần này lại là gì nữa đây?" Mạt Nhiễm vừa nói xong lập tức lưng nóng nóng, chàng vừa quay qua đã nhìn thấy Lý Thừa Nam kéo mình che chắn ở trước.
"Lý Thừa Nam, ngươi đi chết đi!" Trương Ức Tình đánh một hơi mấy chổi vào lưng Mạt Nhiễm, từng cái đều dùng hết lực, thoáng chốc đã làm chàng la lớn.
"Đủ rồi!" Mạt Nhiễm không nhịn được quát, lúc này cơ hồ khiến Lý Thừa Uyên run sợ.
"A Nhiễm, chàng..." Thấy sắc mặt tướng công vô cùng ảm đạm, Lý Thừa Uyên lập tức ngậm miệng, một từ cũng không dám thốt.
"Đại ca, đại tẩu, hai người có thể trở về nhà mà đánh nhau không vậy, ngày nào cũng đến đây mắng chửi, đệ thật sự không thể nhịn nữa.
Nếu hai người muốn đánh, thì đừng lấy đệ ra làm bao cát có được không?"
Thấy Mặt Nhiễm khó chịu như vậy, Lý Thừa Nam liền nắm lấy cơ hội này, vội vã rút lui.
"Làm phiền rồi, cáo từ!"
Dứt lời hắn leo qua hàng rào, nhanh chóng tẩu thoát.
Trương Ức Tình cũng không kém gì hắn, rất nhanh đã phóng qua.
Không những thế còn vững vàng hơn hắn!
Từ nhỏ xuất thân từ nghề nông, Trương Ức Tình sớm đã quen thuộc với việc vận động điên cuồng.
Y nhanh chóng dí sát hắn, không để Lý Thừa Nam chạy thoát dễ dàng.
Thấy người ở sau cũng sắp đuổi đến, Lý Thừa Nam mếu máo muốn khóc.
Sao y dai như thế, cứ đuổi mãi không ngừng, quả thật muốn giết ngươi hay sao đây?
Mẹ ơi, hắn không muốn bị tóm!
"Tình nhi nhìn kìa!" Hắn nói rồi lập tức chạy về hướng ngược lại.
Thoáng chốc bị hắn lừa gạt, Trương Ức Tình chẳng may không kịp ứng phó.
Y nhăn nhó nhìn động tác nhanh như sấm của hắn, thoáng chốc đã khuất dần, ngay lúc này cho dù y có ra sức đuổi cũng không còn kịp nữa rồi.
"Lý Thừa Nam, ngươi được lắm! Tốt nhất nên trốn cho kỹ vào, nếu ngươi dám trở về nhà nội trốn, ta nhất định phanh thây ngươi."
...
Lý Thừa Nam hiện tại vô cùng vui vẻ vì đã cắt đuôi được Trương Ức Tình.
Thật không ngờ y lại mạnh như vậy, đuổi theo hắn cả ngày trời mà không cần nghỉ ngơi.
Hắn rất bội phục tài năng này của y, nhưng lúc này đây hắn không sợ nữa rồi, hiện tại đã trở về nhà, hắn bây giờ đã có người bảo vệ.
"Phụ thân, cho con lánh nạn vài hôm nhé!" Lý Thừa Nam gãi đầu đứng ở cửa sổ nhìn vào.
Lúc này Mạc Thừa Quân lắc đầu nói: "Lại cãi nhau à, ta thấy con nên trở về đi, ông nội lớn tuổi rồi, các con đừng đến đây la lối om sòm!"
Lý Thừa Nam bĩu môi nhìn phụ thân mình: "Chẳng phải do phụ thân chọn sao, hung dữ