Ngu Miểu còn chưa phục hồi lại tinh thần, lại bởi những lời này mà tim đập gia tốc điên cuồng.
Ánh mắt quá mức nóng rực cũng khiến cho toàn bộ phòng nghỉ lộ ra một bầu không khí kỳ quái, yên tĩnh không có tiếng động.
Ngu Miểu dường như sau khi nghe thấy câu nói này thì trực tiếp ngã ngồi trên sô pha, đôi mắt ngơ ngác nhìn Vấn Cảnh Hoà chằm chằm.
“Em thì sao?” Lúc này Vấn Cảnh Hoà cúi người tới gần kéo khoảng cách giữa hai người lại với nhau một lần nữa: “Em vì sao lại luôn chọn anh?”
Trên người anh có mùi hương gỗ nhàn nhạt không giống bất cứ mùi hương nước hoa nào, ngửi sơ chỉ cảm thấy mát lạnh như càng đến gần lại càng có hơi thở dịu dàng trầm ổn làm người khác không nhịn được mà đến gần phía trước, bước vào trong phạm vi của anh.
Ngu Miểu suýt chút nữa là bị mê hoặc, cô lặng lẽ xê sang bên cạnh sau đó nhỏ giọng nói: “Em chỉ quen một mình anh, thực lực còn kém, muốn tìm một người lợi hại làm chỗ dựa.
”
Nói rất đúng lý hợp tình cũng rất hợp lý đến mức làm người khác không thể phản bác.
Vấn Cảnh Hoà bỗng nhiên cười một tiếng, khoé môi anh hơi câu lên, nói: “Cho nên anh là chỗ dựa của em ư?”
Ngu Miểu có chút chờ mong: “Có thể không?”
Ánh mắt Vấn Cảnh Hoà hơi loé, gật gật đầu: “Có thể.
”
Gương mặt Ngu Miểu giãn ra, trên mặt là niềm vui không ngăn được: “Chúng ta chuẩn bị một sân khấu như thế nào vậy? Cái khác thì em không ổn nhưng cái gì cũng có thể phối hợp!”
Vấn Cảnh Hoà đứng dậy, trực tiếp lấu điện thoại từ trong túi ra sau đó mở mã QR WeChat: “Kết bạn với anh đi.
”
Ngu Miểu sửng sốt một lúc lâu, cô không nghĩ đến Vấn Cảnh Hoà sẽ chủ động mở mã QR để cô kết bạn, theo đuổi idol đến tình huống như thế này đúng là hâm mộ chết người, cô sẽ không nói.
Dường như là gấp không chờ nổi nữa nên cô nhanh chóng lấy điện thoại ra rồi mở WeChat quét mã, kết bạn với anh.
Tất cả các động tác đều liền mạch lưu loát.
Sau đó thông báo kết bạn thành công đã truyền đến ngay lập tức.
Vấn Cảnh Hoà cất điện thoại đi, cười nói: “Về việc ca khúc hợp tác, sau khi về chúng ta sẽ nói trên WeChat.
”
Ngu Miểu ngơ ngẩn đáp: “Được, tốt.
”
Vấn Cảnh Hoà cũng không lập tức rời đi mà lại nhấp môi cười hỏi: “Anh có thể liên hệ với em bất cứ lúc nào không?”
Ngu Miểu phát ngốc nhưng thân thể vô cùng thành thật mà gật gật đầu.
***
Trong phòng luyện tập Ngu Miểu không thể tập trung được, động tác vẫn luôn nhảy sai, cô ngừng lại, tròn đầu vẫn còn tiếng vọng âm thanh của Vấn Cảnh Hoà.
“Miểu Miểu, cậu làm sao vậy?” Tư Điềm đi đến lo lắng hỏi: “Mình thấy từ sau hôm qua ghi hình tiết mục trở về cậu liền mất hồn mất vía, là đang lo lắng hợp tác với Vấn Cảnh Hoà sẽ bị mắng sao?”
“Không có.
” Ngu Miểu lắc đầu, cô cũng không phải bởi vì cái này nhưng nguyên nhân cụ thể cũng không thể nói ra.
Tư Điềm cũng yên tâm, ngay sau đó cười nói: “Cậu vẫn luôn nói thích Vấn Cảnh Hoà, là fans của anh ấy nên được hợp tác với anh ấy phải vui mừng mới phải, các fans khác làm gì có cơ hội này đâu.
”
“Đúng vậy, mình là fans của anh ấy.
” Ngu Miểu dường như cố tình nhấn mạnh, không biết là đang trả lời Tư Điển hay là để bản thân yên tâm.
Cô mím môi, ngước mắt cười nói: “Mình vui vẻ còn không kịp đây, làm gì có fans nào có vận khí tốt như mình chứ!”
Bỗng nhiên ánh mắt của Tư Điềm trở nên bát quái, cũng quái dị mà cười rộ lên: “Miểu Miểu, cậu nói thật với mình đi, người giống cậu khi nhìn thấy còn tiếp xúc gần gũi thậm chí được hợp tác với idol thì có cảm giác gì? Trái tim đập bang bang như nai con chạy loạn?
Nỗi lòng Ngu Miểu thật vất vả mới bình ổn lại được lại bởi những lời này mà trở nên hỗn loạn, cô buộc lại tóc đuôi ngựa đã rũ xuống rồi trực tiếp rời đề tài: “Điềm Điềm, động tác vừa rồi mình không nhớ kỹ, cậu dạy mình thêm một lần đi.
”
Tư Điềm chậc một tiếng: “Câu đây là đang đánh trống lảng?”
Ngu Miểu bị nhìn chằm chằm đến mức mặt nóng bừng lên, vội vàng đẩy đẩy cô ấy: “Cậu đừng nói bậy mà, chúng mình chỉ là quan hệ giữa fans với idol thôi.
”
“Mình cũng chưa nói hai người có loại quan hệ khác, cậu lo lắng cái gì?” Tư Điềm lập tức nói theo.
Ngu Miểu: “…”
Cô tránh khỏi ánh mắt chế nhạo của Tư Điềm, nhanh chóng nói: “Luyện tập đi.
”
***
Sau khi quay về ký túc xá, Ngu Miểu đã nhận được tin nhắn Vấn Cảnh Hoà gửi đến, là ba đoạn giai điệu, cũng hỏi cô thích cái nào.
Cô nhanh chóng quay về phòng đeo tai nghe lên nghe nghiêm túc.
Phong cách của ba đoạn giai điệu khác biệt, có cái tiết tấu nhịp trống vô cùng nhanh, có cái nhẹ nhàng ôn nhu, cũng có cái tiếng ghi-ta thanh tân nhẹ cười.
Cái nào Ngu Miểu cũng rất thích, cho nên chứng khó chọn lựa lại phát tác.
Cô còn đang do dự thì Vấn Cảnh Hoà đã gọi điện thoại đến, âm thanh đột nhiên vang lên cũng doạ cô nhảy dựng.
Mà khi Ngu Miểu nhìn giao diện call voice này thì lòng cô không khỏi trở nên kinh hoàng.
Sau khi nhận điện thoại, bên kia truyền đến âm thanh trầm nhẹ của Vấn Cảnh Hoà: “Em nghe xong hết ba đoạn đó rồi chứ?”
“Em nghe xong rồi.
” Trong giọng nói của Ngu Miểu lộ ra sự lo lắng, giọng nói giống như bị cái gì dán lại nên âm lượng cũng thấp đi vài độ.
Vấn Cảnh Hoà nhẹ giọng nở nụ cười, khác biệt với âm thanh trầm nhẹ lúc vừa rồi, càng giống như chuông gió dưới hiên nhẹ nhàng rung động, thanh thúy và êm tai.
Ngu Miểu chỉ cảm thấy lỗ tai tê rần, cả người cũng ngây ngẩn theo.
Cái này còn dễ nghe hơn nhiều so với tiếng của các nam chính trong phim truyền hình nữa?
Tốt quá, đã có tư liệu sống cho giấc mơ đêm nay rồi!
“Anh chỉ là cảm thấy nói chuyện qua điện thoại sẽ rõ ràng hơn một chút.
” Lúc này Vấn Cảnh Hoà mở miệng, chỉ là trong âm thanh hàm chứa ý cười: “Em thích đoạn giai điệu nào nhất?”
Ngu Miểu hoàn hồn, để phòng ngừa Vấn Cảnh Hoà nhìn ra manh mối nên sau khi cô thanh thanh giọng mới trả lời: “Ba đoạn em đều rất thích, không chọn được.
”
Vấn Cảnh Hoà cũng không hề kinh ngạc dường như đã đoán trước được đáp án của Ngu Miểu vì vậy lại thay đổi cách hỏi: “Vậy em cảm thấy đoạn giai điệu nào thích hợp làm bài hát thi đấu trong tiết mục?”
Ngu Miểu suy nghĩ một chút, nói: “Giai điệu đầu vừa nghe đã thấy là một bài hát nhảy kịch liệt, em cảm thấy các nhóm khác chắc sẽ có phong cách như vậy.
Giai điệu thứ hai là phong cách nhạc trữ tình, nam nữ hát đối có khi sẽ có người dùng.
”
Cô nói đến đây cũng hơi sửng sốt: “Hình như giai điệu thứ ba thích hợp hơn, tuy rằng có lẽ phong cách này không hợp với đám đông một chút.
Không bằng tìm lối tắt tạo ra một sân khấu vô cùng vui vẻ lại có thể cảm hoá những người khác, có lẽ sẽ có cơ hội thắng hơn.
”
“Ý kiến của anh với em giống nhau, phong cách này có lẽ có thể thắng do đánh bất ngờ.
” Vấn Cảnh Hoà cũng nói: “Anh sẽ viết nhạc, đến lúc đó sẽ suy nghĩ xem muốn thể hiện phong cách sân khấu như thế nào.
”
Ngu Miểu ngẩn người: “Vậy em làm gì?”
“Không phải em nói anh là chỗ dựa của em à?” Vấn Cảnh Hoà cười khẽ.
Ngu Miểu nhỏ giọng lẩm bẩm: “Em cũng không thể cái gì cũng không làm chứ.
”
“Chờ đến