Trên suốt đường đi A Tề vẫn không cam tâm mà cứ canh cánh mãi về ký hiệu ấy, A Tề bực dọc khựng lại cắn môi chau mày nói:
- Ký hiệu đó….
sao nghĩ mãi không nhớ ra được nhỉ?
Vừa về đến kí túc xá, vừa đến cửa phòng Triều Tống nhìn thấy dáng vẻ đang suy tư của A Tề, liền chạy lại lôi lôi kéo kéo, A Tề bị lôi về phòng Toàn Phong và Tuệ Hoan chỉ chậm rãi bước theo sau, về đến phòng Triều Tống ngay lập tức kê cao chân chống nạnh hỏi A Tề:
- Đệ vừa mới đi đâu về, ta vừa xoay người qua đã không thấy đệ rồi? Hay là lại giấu bọn ta bí mật hành động nữa rồi ?
Tuệ Hoan nghe vậy liền thắc mắc hỏi:
- Bí mật hành động gì vậy?
A Tề chột dạ, cuối đầu liếc mắt về phía Triều Tống thầm nghĩ:
- Huynh là con sâu trong bụng ta à, sao mà cái gì cũng biết thế?
Nghĩ xong A Tề nhìn thấy có mặt Tuệ Nghi ở đây vì không muốn làm rầm rộ chuyện này nên liền tìm cách giải thích:
- Đột ngột đau bụng quá nên đệ chạy ngay đi giải quyết, không lẽ huynh muốn đệ rủ huynh theo sao ?
Triều Tống nhìn chằm chằm A Tề nhấn mạnh hỏi lần nữa:
- Thật không?
A Tề cũng mở to mắt khẳng định với Triều Tống:
- Thật.
Triều Tống nhìn sang không thấy Toàn Phong lên tiếng nên cũng không làm lớn chuyện nên cũng tạm tin A Tề, Triều Tống quay người bước về giường và nói :
- Tạm tin đệ lần này nữa, nếu ta biết đệ lại lừa gạt ta thì ta sẽ từ mặt đệ đấy.
Tuệ Nghi vẫn thắc mắc mãi không thôi liền hỏi:
- Toàn Phong ca ca hai người họ có chuyện gì vậy?
Toàn Phong lắc đầu nói:
- Không có gì đâu muội đừng lo quá.
Nhìn thấy Toàn Phong vẫn không màn để tâm đến mình Tuệ Nghi liền nói:
- Toàn Phong ca ca….
huynh vẫn còn giận muội sao?
Toàn Phong đối mặt với Tuệ Nghi rồi nghiêm nghị nói:
- Những lời nói của ta muội nào có lắng nghe, sau này muội thích làm gì cứ làm, ta không quản nữa.
Tuệ Nghi bị Toàn Phong nói như thế liền cúi đầu khóe mắt ươn ướt, A Tề đứng cạnh cũng bất ngờ vì đây là lần đầu tiên nhìn thấy Toàn Phong lạnh lùng như vậy, Triều Tống thấy vậy liền khuyên ngăn nói:
- Thôi được rồi, chuyện đã lỡ rồi cũng đành vậy thôi, bây giờ có trách mắng cô ấy cũng không thể làm được gì hơn.
A Tề nghe vậy liền nói đỡ tiếp lời Triều Tống nói:
- Đúng vậy Phong ca, đừng trách Hà nương tử nữa.
Toàn Phong tức giận nhìn sang A Tề nặng lời nói:
- Chuyện của đệ, đệ không cho ta xen vào thì chuyện của ta đệ cũng đừng xen vào.
A Tề chạnh lòng khi nghe được những lời nói đay nghiến của Toàn Phong chỉ biết im lặng không đáp, A Tề lòng nghĩ:
- Xin lỗi Tống ca, Phong ca, chuyện này mức độ liên luỵ quá lớn, hai người là hai huynh đệ tốt của ta, ta không thể để hai người vì ta mà phải vào sôi lửa bổng như vậy được.
A Tề ủ rũ quay lưng trở về giường, Toàn Phong nhìn thấy dáng vẻ buồn rầu của A Tề, Toàn Phong cảm thấy có lỗi lòng có chút nhói đau, lập tức hối hận vì một phút bốc đồng của mình, Triều Tống liền nói:
- Toàn Phong đệ như vậy là quá đáng rồi đấy, đệ ấy chỉ có lòng tốt thôi mà, đây là lần đầu tiên ta thấy đệ lớn tiếng với đệ ấy như thế đấy.
Toàn Phong thở dài một tiếng rồi quay lưng bỏ ra ngoài, Tuệ Nghi đuổi theo sau, Triều Tống bước đến an ủi nói:
- Toàn Phong trong lòng lo lắng cho muội muội của mình lại cộng thêm chuyện của đệ nên có phần hơi quá, đệ đừng quá để tâm.
A Tề nhìn Triều Tống nhoẻn miệng cười gật đầu nói:
- Đệ biết rồi, đệ không trách huynh ấy.
Nói xong A Tề leo lên giường đắp chăn quay mặt vào trong, nhìn thấy dáng vẻ buồn rầu của A Tề, Triều Tống cũng chẳng biết làm gì hơn, tối đến mọi chuyện bắt đầu rắc rối hơn khi bốn người mà chỉ có ba chiếc giường, đương nhiên phải giành riêng một chiếc giường cho Tuệ Nghi vì là nữ nhi.
Còn lại hai chiếc giường cho cả ba người A Tề, Triều Tống và Toàn Phong, A Tề lén lút đưa mắt lên nhìn thái độ của Toàn Phong nhưng Toàn Phong vẫn im lặng không đáp, Triều Tống nhìn thấy cả hai như lửa với nước nên nhanh trí đáp:
- Toàn Phong sẽ ngủ với ta.
A Tề lần nữa nhìn Toàn Phong, Toàn Phong không đáp mà cầm hẳn gối bước về phía giường của Triều Tống, nhìn thấy A Tề tủi thân Tuệ Nghi bước đến vỗ vai A Tề rồi an ủi nói:
- Đừng như vậy mà, Toàn Phong ca ca sẽ mau chóng hết giận thôi, huynh cũng đừng buồn nữa, ngủ sớm đi.
A Tề mỉm cười nhìn Tuệ Nghi rồi gật đầu, thế là cả bốn người ai về giường nấy mà ngủ, A Tề vẫn nặng lòng vì những lời nói của Toàn Phong cứ thế