>>> Kiếp 2
Nhắc đến danh tiếng của Hạ tướng quân của thành Dương Đô ai nấy đều phải tín phục tuổi trẻ tài cao mới ngoài ba mươi đã nắm trong tay trọng binh của triều đình và là thân tín bên cạnh hoàng đế, hôm ấy người được lệnh bắc phạt quân Tiêu do Cẩn tướng quân thống lĩnh, hai bên giao tranh kịch liệt máu đổ đầu rơi, quyết bảo vệ giang sơn xã tắc, để bá tánh yên tâm an cư lập nghiệp.
Mùa đông ở thành Dương Đô, ở hoa viên Hạ phủ, Hạ phu nhân vợ của Hạ tướng quân trong người đang mang cốt nhục hơn chín tháng mười ngày của Hạ tướng quân, ngày lâm bồn cận kề nhưng phu nhân vẫn ngày đêm ngồi chờ tin thắng trận của phu quân nơi chiến trường.
Ngày trông đêm ngóng cuối cùng vào một ngày đẹp trời tin chiến thắng của Hạ tướng quân được quân binh mang về, trong lúc vui mừng cầm chiến thư trên tay Hạ phu nhân cũng trùng hợp đột nhiên chuyển dạ, từng cơn quặn đau khiến phu nhân phải tay ôm lấy bụng ngồi quỵ xuống đất, không ngừng rên rỉ gọi hạ nhân:
- Tiểu….
Tiểu Lan…bụng ta…Tiểu Lan….
Tiểu Lan ở bên ngoài nghe được tiếng gọi yếu ớt của phu nhân liền lập tức chạy vào xem xét tình hình thì đã nhìn thấy phu nhân ngồi bệt dưới đất nước ối lúc này đã chảy lan khắp nền nhà, Tiểu Lan vừa nhìn thấy liền giật mình mà chạy vội đến ôm lấy phu nhân, bên cạnh đó cũng không ngừng hét lớn gọi người đến giúp:
- Người đâu… phu nhân chuyển dạ rồi… mau truyền thái y… mau lên…
Thế là phu nhân nhanh chóng được hạ nhân hộ thống vào phòng, không lâu sau đó thái y cũng đã được mời đến, lúc này đây tướng quân và binh đoàn cũng đang trên đường khải hoàn trở về, cách Dương Đô chẳng mấy trăm dặm đường, tin tức Hạ phu nhân hạ sinh cũng tức tốc đến tai Hạ tướng quân, nghe vậy tướng quân lòng vui mừng khôn xiết, những tướng quân dưới trướng người ai nấy đều vui vẻ thay phiên nhau chúc mừng:
- Chúc mừng tướng quân, chúc mừng Hạ tướng quân…
Lần đầu được trở thành phụ thân, cảm giác lạ thường đến khó tả, vừa mừng rỡ nhưng cũng vừa sốt sắng, một chốc sau lại một tin tức nữa được mang đến, thuộc hạ quỳ dưới chân ngựa nói:
- Tướng quân, thái y bảo phu nhân sinh khó! thái y bọn họ vẫn đang cố gắng hết sức nhưng…
Tướng quân nghe vậy liền hoang mang nói:
- Nhưng gì cơ?
Thuộc hạ ngẩng đầu nói tiếp:
- Nhưng dường như phu nhân đã thấm mệt.
Lúc này đây tướng quân lòng rối bời thầm nghĩ:
- Không được… không thể chờ thêm được nữa.
Dòng suy nghĩ vừa dứt, tướng quân liền kéo dây cương quay đầu ngựa về phía phó tướng của mình rồi nói:
- Dương huynh… ta…
Lời chưa kịp nói thì Dương tướng quân đã gật đầu nói:
- Được rồi, ta hiểu rồi, ở đây cứ để ta lo, đệ cứ về trước đi, phu nhân và hài nhi đang chờ đệ quay về đấy.
Có được một tri âm như vậy, Hạ tướng quân gật đầu chấp tay mỉm cười nói:
- Đa tạ Dương huynh, ở đây giao lại cho huynh.
Dương tướng quân quay đầu quơ quơ tay xua đuổi, gương mặt đầy lo lắng, miệng nói:
- Được rồi, được rồi, mau quay về đi, đi mau đi.
Hạ tướng quân gật đầu rồi kéo dây cương không chút chần chừ, tướng quân để lại quân đoàn phía sau đơn thân độc mã hồi kinh trước, người tức tốc quay về để kịp chào đón hài nhi của mình chào đời, Dương tướng quân nhìn thấy nét mặt rối bời của Hạ tướng quân lòng vừa lo lắng vừa mừng thay cho người huynh đệ này, miệng phì cười nói:
- Giờ thì đệ đã hiểu cảm giác khi làm phụ thân người khác rồi đấy.
Tướng quân phi ngựa như bay lòng thầm cầu nguyện nói:
- Phu nhân, người nhất định phải cố lên, ta về sẽ ngay thôi, chờ ta.
Hạ phu nhân được đưa vào phòng, cơn đau càng lúc càng dồn dập, phu nhân ôm bụng gào thét mãi nhưng vẫn chưa thể sinh được, người hầu kẻ hạ người ra kẻ vào, thái y thay nhau chăm nom, Tiểu Lan ngồi cạnh đau lòng nước mắt giàn giụa vừa lau mồ hôi trên trán vừa không ngừng động viên an ủi:
- Phu nhân người cố lên… cố lên…
Phu nhân nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiểu Lan hỏi:
- Tướng quân đâu rồi… người đã về đến chưa?
Tiểu Lan nghe hỏi liền loay hoay hỏi mọi người:
- Tướng quân đã về đến chưa vậy?
Một hạ nhân nghe hỏi liền đáp:
- Đã cho người đi thông báo cho tướng quân rồi, chắc hắn tướng quân cũng đang trên đường quay về rồi.
Tiểu Lan nghe vậy liền bẩm lại với phu nhân nói:
- Phu nhân người yên tâm, tướng quân đang trên đường về, sẽ về nhanh thôi, nhanh thôi mà.
Phu nhân đau đớn nước mắt lăn dài trên gò má nói:
- Thật sao, tướng quân sắp về đến rồi sao?
Tiểu Lan gật đầu tiếp tục động viên phu nhân nói:
- Đúng vậy, cho nên người cũng nhất định phải cố lên, nhất định phải sinh cho tướng quân một hài tử