Chương 9: Vô đề
Editor: Dan
Beta: Manh Manh
----------------------------------
Ngày hôm nay những người trong công ty đều bị sợ hết hồn.
Không nói đến việc Ngụy tổng, người không bao giờ đến muộn thế nhưng ngày hôm nay đến muộn hơn nửa canh giờ, thường ngày hắn rõ ràng chưa bao giờ nhấc khóe miệng lên dĩ nhiên hôm nay mang theo một tia ý cười không rõ ràng, ngay cả việc thực tập sinh vừa tới đem sai văn kiện cũng không có phát hỏa.
Lúc nghỉ trưa, trước bàn làm việc của thư ký Dương chật ních những viên chức đam mê bát quái, đầy mặt hưng phấn hỏi thăm nguyên nhân ngày hôm nay thủ trưởng nhà mình có hành vi khác thường.
Lúc mọi người trò chuyện vô cùng hào hứng, điện thoại trên bàn thư ký Dương đột nhiên vang lên, các nhân viên vừa nãy vẫn còn líu ra líu ríu lập tức cấm khẩu chạy tan tác như chim muông.
Thư ký Dương nghe điện thoại, đứng dậy bước vào phòng làm việc cuối hành lang.
"Tiểu Dương." Ngụy Hằng trong tay cầm một cây bút máy, "Công ty chúng ta gần đây có chức vị trống nào hay không?"
Thư ký Dương tỉ mỉ suy nghĩ một chút, "Hẳn là có, tôi nhớ mấy ngày trước bộ phận điều hành mới có người nghỉ việc. Tình huống cụ thể, tôi có thể yêu cầu người khác hỗ trợ điều tra một chút."
"Đưa vào bộ phận điều hành không được." Ngụy Hằng tự nhủ, "Lượng công việc quá lớn."
Ngụy Hằng suy nghĩ một chút, rồi nói: "Vậy cậu hỏi thăm phòng nhân sự, xem có cương vị nào thoải mái một chút hay không, tìm hiểu một chút rồi báo cho tôi."
"Vâng, Ngụy tổng."
"Được rồi, không có việc gì." Ngụy Hằng đem bút đặt lên bàn, "Cậu đi nghỉ trước đi."
"Vâng, Ngụy tổng." Dương thư ký lui ra, đóng kỹ cửa.
Khoảng thời gian này các sinh viên tốt nghiệp vừa được tuyển dụng, chức vị còn trống trên thị trường thực sự không nhiều, Hạ Thường An tìm đến giữa trưa đều không tìm thấy công việc phù hợp với bản thân.
Hạ Thường An đang suy nghĩ có nên hạ thấp yêu cầu của chính mình đối với công ty tuyển dụng hay không, điện thoại Ngụy Hằng lại gọi đến. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
"Thường An, em đang bận sao?"
"Không có, làm sao vậy?"
"Không có chuyện gì, là đột nhiên nghĩ đến cho nên hỏi em một chút. Sơ yếu lí lịch của em thế nào rồi?"
"Không ra sao cả." Hạ Thường An thở dài, "Chức vụ tuyển dụng quá ít, các công ty hơi hơi tốt một chút không sai biệt lắm tất cả đều đã chiêu mộ đủ người."
"Vào thời điểm này chính là như vậy." Ngụy Hằng an ủi hắn, "Bất quá phòng nhân sự mới cùng anh báo cáo, nói gần nhất bộ hành chính còn đang trống một cương vị, trước mắt còn không có tuyển dụng ai, em có muốn tới xem thử hay không?"
"A?" Hạ Thường An do dự một phút chốc, "Như vậy... Không hay lắm đâu?"
"Có cái gì không tốt sao?" Ngụy Hằng hỏi, "Anh xem yêu cầu, cảm thấy rất thích hợp với em."
"Nhưng công ty của các anh có mấy người đã từng gặp tôi, cũng biết quan hệ chúng ta là như thế nào, tôi cứ như vậy bám víu quan hệ đi vào, có thể hay không đối với anh có ảnh hưởng không được tốt?"
"Ai bảo em sẽ dựa vào quan hệ để đi vào?" Ngụy Hằng dụ dỗ từng bước, "Anh cũng không bảo đảm em nhất định sẽ được tuyển dụng, anh chẳng qua là cảm thấy em có thể mang lý lịch đến xem thử một chút, đồng thời cùng người khác cạnh tranh công bằng. Em yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không can thiệp vào quyết định của phòng nhân sự." Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
"Kia... " Hạ Thường An có chút dao động, công ty Ngụy Hằng là một xí nghiệp địa phương tương đối nổi danh, phúc lợi và tiền lương đều cao, nhiều người vò đầu bức trán muốn được vào làm, một cơ hội tốt như vậy đặt tại trước mắt cậu, cậu thật sự là không thể không động lòng, "Kia,... vậy tôi sẽ thử xem sao?"
"Được." Ngụy Hằng thấy mục đích đạt tới, hài lòng cười cười, "Anh sẽ gửi địa chỉ cho em, em chỉ cần đem sơ yếu lí lịch gửi tới là tốt rồi. Nhớ nhanh nha, cái cương vị này nhiều người cạnh tranh lắm đấy."
"A, tốt, vậy hiện tại tôi liền gửi."
Hạ Thường An vội vàng cúp điện thoại, mở hòm thư đem sơ yếu lí lịch gửi qua, sau khi gửi xong mới hậu tri hậu giác mà phản ứng lại, vạn nhất cậu thật sự được tuyển dụng, chẳng phải là muốn cùng Ngụy Hằng đi làm trong cùng một công ty, mỗi ngày cúi đầu ngẩng đầu đều gặp mặt hay sao? Vậy cậu còn không phải là mỗi ngày ở trước mắt Ngụy Hằng lắc lắc lư lư, như thế làm sao khiến Ngụy Hằng quên cậu được cơ chứ?
Hạ Thường An kêu lên một tiếng, đem mặt vùi vào trong cánh tay.
Mình liền dễ dàng bị mê hoặc như vậy, quả nhiên từ đầu đến đuôi đúng là cái đồ ngu ngốc.
Trong mấy ngày chờ đợi kết quả tuyển chọn này, Ngụy Hằng mỗi ngày đều dùng đủ loại lý do để được gặp mặt Hạ Thường An. Hạ Thường An mỗi lần đều nhắc nhở chính mình lần này nhất định phải nhẫn tâm từ chối, nhưng không hiểu sao lần nào trong lúc vô tình cũng lại đồng ý.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Ngụy Hằng không phải rất bận hay sao? Trong công ty không phải nên có rất nhiều chuyện cần phải làm hay sao? Công ty bọn họ chẳng lẽ là muốn phá sản?
Hạ Thường An đối với mình hận không thể rèn sắt thành thép, đồng thời ngầm tàn bạo hạ xuống rất nhiều lời nguyền rủa không thích đáng
Sau khi Hạ Thường An đòi ra ở riêng, Ngụy Hằng đã tự kiểm điểm rất lâu, rốt cục ra kết luận —— Hạ Thường An là bởi vì sợ hắn, sinh hoạt phải lo lắng đề phòng nên mới đưa ra lời chia tay. Vì vậy trong khoảng thời gian này, Ngụy Hằng nắm lấy tất cả cơ hội thể hiện với Hạ Thường An ba trăm sáu mươi độ khía cạnh ôn nhu, dịu dàng đáng yêu nhất của mình. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
Tại lúc Ngụy Hằng nỗ lực hết sức lấy lòng Hạ Thường An, hắn nhạy bén phát giác gần đây Hạ Thường An dường như trở nên hơi hơi khang khác.
Trước đây Hạ Thường An chưa bao giờ nói không với hắn, chắc chắn sẽ không bao giờ làm trái lại ý hắn, bất luận bảo cậu làm cái gì cậu đều sẽ thành bé ngoan ngoan ngoãn đáp ứng, một bộ dáng mặc cho người ta nhào nắn. Nhưng bây giờ Hạ Thường An thỉnh thoảng sẽ cùng hắn tranh luận, nếu ép cậu quá mức cậu còn có thể xù lông, sau lưng luôn lén lút phun tào hắn vài câu. Tuy nói kém xa so với trước đây ngoan ngoãn nhu thuận nhưng lại khó giải thích được mà tăng thêm vài phần sinh động đáng yêu.
Ngụy Hằng vốn cho là mình đã đủ hiểu Hạ Thường An, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện nguyên lai trên người Hạ Thường An dĩ nhiên còn cất giấu nhiều loại bộ dạng khác nhau như vậy, hắn vừa mới khám phá một loại, liền sẽ phát hiện ra loại thứ hai. Hắn kinh hỉ với sự thay đổi cùng cảm giác mới mẻ Hạ Thường An đem lại cho hắn, cho hắn biết nguyên lai hắn còn có thể càng ngày càng yêu người trước mắt này hơn.
Đã có kết quả tuyển dụng, Hạ Thường An không một chút băn khoăn nào trúng tuyển.
Cùng ngày công bố kết quả, Ngụy Hằng đem Hạ