Tạ Kỷ Bạch tựa vào tường cạnh phòng bệnh viện, liên tiếp lấy ra đồng hồ đeo tay, xem bộ dáng là có chút sốt ruột, hiện tại đã qua sáu giờ mười bảy phút.Đường Tín nhìn bộ dáng của cậu, nói: “Đừng có gấp, bọn họ vừa thiếu chút nữa là sinh ly từ biêth, hẳn là phải cho bọn họ chút thời gian, cậu cũng cho mình chút thời gian, thả lỏng một chút.”Tạ Kỷ Bạch quay đầu nhìn anh, nói: “Tôi chỉ cần thư giãn nửa phút thôi là được.”“Vậy hả?” Đường Tín cười nói: “Đội phó rất ưu tú.”Tạ Kỷ Bạch vẫn nhìn anh, nói: “Đường pháp y ưu tú hơn không phải sao? Lần trước ở trước máy kiểm tra nói dối, cũng lừa được.”“Cái đó cũng không phải lừa gạt, là dùng trí, đương nhiên còn có một chút may mắn trong đó.” Đường Tín cũng không quan tâm lắm nói.Ngay lúc hai người nói chuyện, cửa phòng bệnh mở ra, Ngu Cốc từ bên trong đi ra, nói: “Hai vị vào đi.”Ngu Cốc biết bọn họ nhất định là có chuyện muốn hỏi Tần An, Tần An bây giờ trạng thái rất tốt, chí ít thoạt nhìn không kinh hoảng.Tạ Kỷ Bạch và Đường Tín đi tới.Trong phòng bệnh không gian cũng không lớn, Ngu Cốc ngồi bên giường Tần An, đối diện chỉ có một cái ghế.Đường Tín nhưng cũng rất ga lăng, làm một động tác mời, đem cái ghế kéo qua để Tạ Kỷ Bạch ngồi xuống.Tạ Kỷ Bạch cũng không có từ chối, ngồi xuống cẩn thận quan sát tình hình của Tần An vài lần, nhịn không được nói: “Tần An, cậu quả là một người kiên cường.”Tần An sửng sốt, có chút đỏ mặt, nói: “Cám ơn mọi người đã cứu tôi.”“Đó là việc chúng tôi phải làm.” Tạ Kỷ Bạch nói.Tần An so với tưởng tượng của cậu thì kiên cường hơn, đừng nhìn Tần An lớn lên gầy yếu, thoạt nhìn cũng có cảm giác mỏng manh dễ vỡ, lại vô cùng kiên cường.
Cậu ấy hiện tại trong ánh mắt cũng có thần sắc sợ hãi, nhưng mà cũng rất kiên định.Ngu Cốc cầm tay Tần An, không nói gì, nhưng chỉ vậy cũng đủ.Tạ Kỷ Bạch nói: “Tôi muốn hỏi cậu một số vấn đề quan trọng.”Nếu như lời Phạm Dĩnh nói đều là sự thật, như vậy hung thủ giết người phân thây thay bằng bộ phận búp bê chính là em trai Trương Linh Hoa Trương Khải Lương.Thế nhưng Trương Khải Lương có chứng cứ ngoại phạm, nữ bác sĩ làm chứng minh cho hắn ta.Nhưng mà nữ bác sĩ đã chết, rất có thể là bị Trương Khải Lương giết người diệt khẩu.Giả thiết nữ bác sĩ làm nhân chứng giả, nói cách khác, Trương Khải Lương mặc dù có ca tối, nhưng căn bản không ở lại phòng khám bệnh, mà coi đây là cớ đánh yểm trợ chạy đi giết chết Trương Linh Hoa.
Mà sáng sớm ngày thứ hai hắn ta cũng căn bản không quẹt thẻ, mà là có người thay hắn ta quẹt thẻ.Nếu là như vậy, Trương Khải Lương có đầy đủ thời gian giết chết nạn nhân thứ nhất và nạn nhân thứ hai.Bây giờ còn có một vấn đề, chính là thời điểm nữ bác sĩ chết, Trương Khải Lương ở phòng cố vấn sát vách, hơn nữa hắn vẫn có chứng minh ngoại phạm, mà người làm chứng cho hắn lại chính là Tần An.Thời điểm nữ bác sĩ chết, Trương Khải Lương đang ở sát vách phòng cố vấn làm cố vấn cho Tần An, có chứng cứ ngoại phạm đầy đủ.Tạ Kỷ Bạch nói: “Cậuxác định, ngày đó cậu thật ở cùng một phòng với Trương Khải Lương, đồng thời hắn ta không rời đi sao?”Tần An gật đầu, nói: “Chắc chắn, tôi lúc đó đang làm cố vấn tâm lý.”Tần An nhớ lại tình huống lúc đó, Trương Khải Lương lần đầu tiên làm cố vấn cho cậu, lúc đó Tần An còn có chút lo lắng.Trương Linh Hoa là bạn tốt của cậu, có thể nói là người bạn tốt đầu tiên khi cậu tới thành phố C, Trương Linh Hoa đột nhiên chết, hơn nữa hiện trường lưu lại một cánh tay búp bê, tình huống thật sự là không thể tưởng tượng nổi.Càng làm cho cậu sợ hãi hơn chính là, cậu biết cánh tay búp bê kia, đó là Ngu Cốc làm, cậu chỉ liếc qua cũng nhận ra.Tần An trong lòng bất an cực kỳ, cho nên trạng thái tinh thần thật không tốt, cậu tới phòng khám bệnh, bác sĩ tiếp nhận là em trai Trương Linh Hoa Trương Khải Lương, có lẽ là bởi vì quan hệ chị em, cho nên ấn tượng đầu tiên của Tần An đối với Trương Khải Lương là vô cùng tốt.Sau khi Tạ Kỷ Bạch và Đường Tín rời khỏi không lâu, Trương Khải Lương để Tần An tiến đến ngồi xuống, sau đó bắt đầu phụ đạo tâm lý cho cậu.Vẫn giống như Trương Linh Hoa, dùng cách nói chuyện thân thiện với cậu, lúc đó Tần An rất nhanh thì thả lỏng xuống.Tạ Kỷ Bạch nói: “Vậy cậu có nghe thấy sát vách truyền ra âm thanh gì không?”Tần An mờ mịt lắc đầu, nói: “Không có, rất an tĩnh, không có âm thanh gì.”Tạ Kỷ Bạch lúc điều tra có quan sát mấy gian phòng cố vấn, suy nghĩ cho bệnh nhân, nên trong phòng cố vấn không có camera.
Nhưng có lẽ những căn phòng đã được trùng tu từ nhiều năm rồi, cho nên hiệu quả cách âm cũng không tốt lắm.Xem những vết tích vật lộn này, Tần An không có nghe được động tĩnh thật sự là rất kỳ quái.Tạ Kỷ Bạch nói: “Cậu suy nghĩ tỉ mỉ chút, trong lúc đó có sự việc gì đặc biệt phát sinh không.”Tần An trầm mặc, cẩn thận nhớ lại, nói: “Tôi giữa chừng có ngủ một phút.”“Ngủ một phút đồng hồ?” Tạ Kỷ Bạch lập tức nhíu mày.Tần An gật đầu.Bởi vì trạng thái tinh thần Tần An vô cùng không tốt, cho nên cả người mệt mỏi rã rời.
Trương Khải Lương cứ nói, dần dần khiến cậu có cảm giác buồn ngủ.Tần An nói: “Ta có thể là thái mệt nhọc, nghe Trương Khải Lương nói tựu đang ngủ.
Bất quá chích ngủ tối đa một phút đồng hồ, một phút đồng hồ hẳn là không kịp gây ba?”Tạ Kỷ Bạch hỏi: “Một phút đồng hồ? Sao cậu lại xác định chỉ có một phút đồng hồ?”Một phút đồng hồ đích xác không kịp gây án, hiện trường vụ án có vết tích vật lộn, hơn nữa người chết bị phân thây thay bằng bộ phận của búp bê, mỗi một động tác đều cần thời gian, cho dù là hung thủ động tác mau nữa, cũng không có khả năng chỉ dùng một phút đồng hồ.Kỳ quái là Tần An vì sao xác định chắc chắn là một phút.Tần An nói: “Lúc tôi tỉnh lại, có xem qua đồng hồ.”Tạ Kỷ Bạch nói: “Nếu cậu