Ở một chiều hướng khác,đổi vị trí cảnh.nữ cảnh sát trẻ Đường Như Nguyệt,một cô gái tài giỏi và xinh đẹp tuy vậy nhưng đến bây giờ cô gái 25 tuổi này vẫn chưa trải qua một mối tình đầu tay nào.nghe vậy có lẽ mọi người nghĩ cô ấy không có ai theo đuổi,nhưng thật ra thì hoàn toàn ngược lại.Với vẻ ngoài xinh đẹp và tính cách mạnh mẽ chuẩn mực của một người con gái tự lập thì ngay từ những năm tháng chớm nở của tuổi thanh xuân cô đã được rất nhiều chàng trai để ý,khi đi học thì là một hoa khôi với nhan sắc không ai sánh bằng còn giờ khi ra ngoài xã hội cô là một bông hồng sắt cực tài giỏi.Ngày hôm nay cô mặc lên mình một chiếc váy lộng lẫy nhưng đơn giản,tôn lên cho cô vẻ thanh lịch,dịu dàng khiến cho bao người phải mê mẩn với vẻ đẹp của cô.Lí do mà cô ăn diện cho bản thân là vì hôm nay cô phải đi xem mặt với một chàng trai mà gia đình giới thiệu.Lúc đầu cô cũng không muốn đi nhưng vì lí do bắt buộc nên cô đành bỏ ngày nghỉ của mình để đi xem mắt. Nghe đâu theo như người nhà Như Nguyệt giới thiệu thì người này là tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị con trai của chủ tịch Lâm:Lâm Thần . Vì quan hệ của 2 gia đình Như Nguyệt và Lâm Thần khá tốt vậy nên buổi xem mắt hôm nay mới được dàn dựng.Tầm chừng 8h30 Lâm Thần đến địa điểm hẹn ,khi ấy có vẻ như Như Nguyệt đã đến từ rất sớm khi thấy cô Lâm Thần từ từ tiến đến lễ phép chào hỏi:-Chào cô!cô chính là Đường con gái của chú Đường bạn của ba tôi ?-Đúng rồi,còn anh đây chắc là con trai của chú Lâm tổng giám độc tập đoàn Lâm thị (Như Nguyệt nói)sau khi chào hỏi anh ngồi xuống phía đối diện với cô và hai người nói chuyện!- Vậy chúng ta làm quen trước nhé! (Lâm Thần nói)- Được chứ ! tôi là Đường Như Nguyệt rất vui khi quen biết anh (Như Nguyệt nói)-Tôi là Lâm Thần cũng rất vình hạnh khi gặp cô gái xinh đẹp như cô ( Lâm Thần nói)-Anh quá khen rồi (Như Nguyệt nói)- Ừ! cô giới thiệu sơ về bản thân được chứ?( Lâm Thần nói )- Tôi là cảnh sát của trụ sở cảnh sát của tỉnh(Như Nguyệt nói)-Ừ.chờ chút tôi vô đây xíu( Lâm Thần nói)- Ừ(Như Nguyệt nói)khi Lâm Thần đứng dậy vô tình anh bị rơi ví nhưng anh không hề biết,trong lúc anh đi vô trong làm việc gì đó Như Nguyệt nhặt giúp anh chiếc ví lên vô tình chiếc ảnh trong ví anh rơi ra trong đó là hình của một cô gái Như Nguyệt như hiểu ra chuyện gì đó vậy nên sau khi Lâm Thần ra cô liền rời đi:- Để cô đợi lâu rồi ( Lâm Thần nói)-Ừ không sao! mà cũng muộn rồi tôi phải đi đây và tôi thấy rằng có lẽ chúng ta không hợp nhau đâu vậy nên chắc mình chỉ có thể dừng lại ở mức bạn bè thôi không cần tìm hiểu đâu (Như nguyệt nói)- Tôi làm chuyện gì thất lễ với cô hả hay sao mà cô bỏ đi (Lâm Thần nói)-không phải anh rất tốt nhưng tôi không muốn có một mối quan hệ được tạo nên do ép buộc( Như Nguyệt nói )- Là như thế ào tôi chưa hiểu ( Lâm Thần nói )- Từ khi gặp ánh mắt của anh nhìn tôi không giống như là muốn quen tôi mà ánh mắt đấy nói lên rằng anh chỉ coi tôi là đối tượng xem mắt,điều thứ hai đó là cách anh nói chuyện với tôi quá lịch sự chính điều đó làm cho tôi nghi ngờ anh bời vì anh thận trọng tỏ ra lịch sự và rất khiêm tốn như vậy là để tôi có ấn tượng tốt với anh mặc dù thực sự thì anh không mong muốn mỗi quan hệ này tồn tại (Như Nguyệt nói)- .....(Lâm Thần như trúng tim đen và anh không nói gì hết tiếp tục nghe cô nói)Và cái thứ 3 đó là lúc nãy khi anh đi vô trong đó vô tình anh đã làm rơi ví khi đó tôi thấy ảnh của một cô gái trong đó ( Như Nguyệt nói )-Đó là ảnh của em họ tôi ( Lâm Thần vội vã thanh minh)Chính điều đó đã khiến cho Như Nguyệt giám khẳng định rằng những gì cô nói là thật :-Anh đang nói dối tôi giám khẳng định điều đó- Vậy thì mời cô nói ( Lâm Thần cố bình tĩnh và đáp lại )-khi nãy tôi nói ra lý do vì sao tôi lại rời đi thì anh đã không nói gì dựa vào các biểu hiện của anh tôi nhìn thấy rõ được sự lo lắng bị phát hiện của anh ( Như Nguyệt nói)- Chứng cứ những gì cô đưa ra hoàn toàn không có gì đủ để khẳng định( Lâm Thần nói)-Ừ vậy bức ảnh cô gái trong ví anh thì tôi chắc rằng không phải em họ anh bởi vì tôi đã từng gặp một số anh chị em họ của anh à không là tất cả thì đúng hơn với lại nếu là em gái họ thì cũng không đến mức để riêng ảnh của cô ấy trong ví từ đó suy ra cô ấy không phải là em họ anh mà là một người đặc biệt với anh đúng chứ ( Như Nguyệt tự tin khẳng định )- Vậy là cô đã biết hết mọi chuyện rồi nói thật thì đúng là tôi bị ép buộc đến đây xin lỗi vì đã nói dối cô còn cô gái trong ảnh là bạn gái của tôi tôi rất yêu cô ấy nhưng gia đình không cho phép ( Lâm Thần nói)-Ừ sau này chúng ta vẫn có thể làm bạn (Như Nguyệt nói)-Ừ cảm ơn cô cũng trưa rồi cô muốn đi ăn trưa không để tôi mời ( lLâm Thần nói )- không cần đâu cảm ơn anh tôi đi trước đây( Như Nguyệt nói)sau khi rời đi Như Nguyệt cảm thấy có chút đói bùng liền đi vào một quán cơm ngần đó để ăn trưa khi bước vào quán cô gặp một chàng trai cao ráo bảnh bao trước nhan sắc của anh cô như mê mẩn lúc sau chàng trai thấy Như Nguyệt đứng đơ người ra anh tiến đến và nói- Cô ổn chứ-Hả .. tôi ổn không