Vũ Cực Thiên Hạ

Long Tộc Thượng Cổ


trước sau

Hỏa ngục tầng thứ tám, đặt vào toàn bộ lịch sử Phượng tộc thượng cổ đều là một kỳ tích.

Chiều sâu này có thể nói là một kỷ nguyên.

- Tốt!

Hỏa Liệt Thạch không kìm nổi cười ha hả, hắn vốn đến xem tiến độ tu luyện của Lâm Minh, cũng không trông mong hắn có thể thuận lợi đột phá tầng tám.

- Hai vị, thế nào, ha ha ha ha!

Hỏa Liệt Thạch vốn tính cách hào sảng, lúc này tâm hoa nộ phóng, không chút nào che giấu sự đắc ý trong lòng mình, cười lớn quay sang hai sứ giả Kỳ Lân tộc nói.

Nữ nhân Kỳ Lân tộc kia nuốt một ngụm nước miếng, há miệng thở dốc như muốn nói điều gì, nhưng mà cũng không thể mở miệng được.

Mà nam nhân bên cạnh nàng lại cười khổ một tiếng, có chút gian nan nói:

- Rất... Không tồi!

Tân tú đệ tử thí luyện, dùng tu vi Mệnh Vẫn tầng bảy đột phá hỏa ngục tầng thứ tám là khái niệm gì, bọn họ vô cùng rõ ràng, Kỳ Lân tộc bọn họ thế hệ này thiên tài xuất hiện lớp lớp, nhưng mà so với Lâm Minh thì một nửa cũng không bằng.

Tai nghe là hư, mắt thấy là thực, lúc trước nghe nói Lâm Minh đánh bại Xích Chiến Vân, trong lòng bọn họ luôn đánh một cái dấu chấm hỏi, có chút không quá tin tưởng, bây giờ nhìn thấy thành tích của Lâm Minh, bọn họ thật sự không có lời nào để nói.

Nhưng mà kế tiếp...

Lâm Minh đến tầng thứ tám cũng vẫn chưa chấm dứt.

Sau khi hắn mở ra Tà Thần lực, tiếp tục tiến tới, mãi tới tận khi tới 1500 dặm tầng thứ tám, rốt cục mới tới cực hạn.

Thành tích cuối cùng, cũng là 1500 dặm tầng thứ tám.

Đối với chiều sâu khủng bố này, đệ tử ba đại phân cung đều có chút chết lặng, đối với bọn họ mà nói, khái niệm tầng thứ bảy đều khó có thể lý giải, huống chi là tầng thứ tám!

Nhan Nguyệt Nhi cũng rất không tồi. Thành tích cuối cùng là 5000 dặm tầng thứ sáu, thành tích này, nếu như ngày bình thường, cũng đủ để kinh động tổng bộ Phượng tộc thượng cổ, nhưng mà bây giờ so với Lâm Minh lại có chút ảm đạm.

- Chúc mừng Hỏa tiền bối, thu được một đệ tử tốt.

- Ha ha ha ha!

Hỏa Liệt Thạch cười cực kỳ thoải mái:

- Lão phu cũng coi như chuyển vận, thế nào, Lâm Minh này, còn có Nhan Nguyệt Nhi này, có tư cách tiến vào bí cảnh Thần Thú không?

- Đương nhiên! Tuy nhiên, tiến vào bí cảnh Thần Thú, cũng có một chút phiêu lưu, Hỏa tiền bối phải tính toán cho tốt mới được.

Nữ nhân Kỳ Lân tộc chuyển cách nói chuyện, nói.

- Đây là đương nhiên. Ngọc không mài không sáng. Võ giả trưởng thành, gặp phiêu lưu là chuyện bình thường, nếu muốn không có phiêu lưu. Trừ phi mỗi ngày đều ở lỳ trong Phượng tộc thượng cổ bế quan, nhưng mà như vậy cũng đừng nghĩ sẽ đại thành, dã thú phải trở về núi rừng, mới có thể trưởng thành vua của trăm loài, nếu như ngã xuống trong nguy nan, chỉ có thể nói là số mệnh không đủ, là kiếp số!

Về phiêu lưu trong thí nghiệm, Hỏa Liệt Thạch rất thản nhiên, hắn cũng tin tưởng Lâm Minh và Nhan Nguyệt Nhi loại nhân vật này sẽ không ngã xuống ở trong thí luyện.

- Ừ, tiến vào Bí cảnh chỉ còn mấy tháng nữa, chúng ta cũng phải hồi tộc chuẩn bị, tuy nhiên Hỏa tiền bối, ngươi nên biết thế hệ này của Long tộc thượng cổ, cũng có mấy nhân vật tuyệt đỉnh nha, lần thí luyện này chỉ sợ là có chút va chạm, không biết bọn họ so với Lâm sư điệt thì như thế nào...

- Hắc, những tiểu oa nhi của Long tộc thượng cổ kia ta cũng biết, làm sao có thể được với đồ đệ của lão phu?

Hỏa Liệt Thạch lơ đểnh nói, bộ dạng như bọn họ căn bản không thể so sánh được với Lâm Minh vậy.

Tuy nhiên một câu làm sao có thể so được với đồ đệ của lão phu này khiến cho hai tên sứ giả của Kỳ Lân tộc oán thầm không thôi.

Bọn họ biết, sau khi Lâm Minh đã chiến thắng Xích Chiến Vân, Hỏa Liệt Thạch mới thu Lâm Minh làm đồ đệ, sao lời này như thế nào lại nghe ra, Lâm Minh lại giống như chính Hỏa Liệt Thạch dạy ra vậy.

Đương nhiên, lời này hai người bọn họ cũng chỉ để trong lòng, cũng không dám nói ra.

- Lâm Minh quả thật lợi hại, Long tộc thượng cổ cũng không thể khinh thường, lần này Kỳ Lân tộc chúng ta và Đại Bằng tộc chỉ sợ sẽ gặp nạn...

Long tộc thượng cổ bởi vì huyết mạch lực tràn đầy, tộc nhân hơn mười lần Phượng tộc thượng cổ, có tới hơn 1 triệu tộc nhân!

Tộc nhân số lượng lớn, huyết mạch tràn đầy, cho nên đương nhiên tuấn kiệt trẻ tuổi nhiều hơn, đây cũng là nguyên nhân mà Long tộc thượng cổ có thể bồi dưỡng ra nhân vật trên cấp Vương. Thường thường, tộc trẻ tuổi tuấn kiệt ba đại thị tộc cộng hết lại cũng không bằng Long tộc thượng cổ! Mà đi bí cảnh Thần Thú, hơn phân nửa ưu đãi đã bị Long tộc thượng cổ đoạt mất rồi.

Mà lần này, lại cộng thêm yêu nghiệt Lâm Minh này, Kỳ Lân tộc và Đại Bằng tộc phân được chút bánh ngọt thì lại càng nhỏ.

Nghĩ đến đây, hai vị sứ giả Kỳ Lân tộc trong lòng đều cười khổ không thôi.

Tin tức Lâm Minh ở trong thí luyện Cổ Phượng cuối cùng đạt được thành tích tầng thứ tám, rất nhanh truyền tới tổng bộ Phượng tộc thượng cổ.

Lúc này, ở trong Tiên Cung của Phượng tộc thượng cổ, có một tiểu thế giới phong cảnh lịch sự tao nhã, nơi này có tiên sơn kéo dài, biển mây mênh mông, quỳnh lâu điện ngọc, nhà thuỷ tạ, hành lang gấp khúc, vô số linh điểu bay lượn ở trên bầu trời, Tiên Hạc hàm chi, Bạch Viên hiến quả, đủ loại cảnh sắc, đẹp không sao tả xiết!

Tại đây trung ương thắng cảnh này, có 1 cây sâm thiên ngô đồng, thân cây ngô đồng mấy trăm người ôm cũng không hết, ở dưới cây ngô đồng lớn này, có một bàn đá phong cách cổ xưa, bên cạnh bàn đá, một lão nhân áo vàng và một trung niên râu dài đang chơi cờ, lão nhân này là Thái thượng trưởng lão của Phượng tộc thượng cổ, mà người trung niên râu dài còn lại là tộc trưởng đương nhiệm của Phượng tộc thượng cổ - Phong Tử Dương!

- Hả? Chuyện gì vậy?

Lão nhân áo vàng phát hiện Phong Tử Dương đặt cờ có một chút lưỡng lự, ngẩng đầu hỏi.

- Là Lâm Minh, hắn ở thời điểm cuối cùng, đi tới hỏa ngục tầng thứ tám, chuẩn xác mà nói, là chỗ sâu 1500 dặm tầng thứ tám!

- A!

Lão nhân áo vàng thu hồi quân cờ trong tay, hai mắt phấn chấn nói:

- Khó lường! Tử Dương ngươi năm đó là tân tú đệ tử 5 vạn năm trước tham gia thí luyện phải không? Ta nhớ không lầm, cũng chỉ là 4000 dặm tầng thứ bảy! Mà ta 7 vạn năm trước tham gia, còn kém hơn ngươi 1000 dặm.

- Không sai, tầng thứ tám... Thật sự không nghĩ tới! Nếu Lâm Minh tương lai không có gì bất ngờ xảy ra, ít nhất sẽ đạt tới nhân vật cấp bậc Tiêu Đạo Cực, Hỏa Phần Thiên, hơn nữa lần này không chỉ riêng Lâm Minh, còn có một Nhan Nguyệt Nhi, mặt khác, tổng cung chúng ta cũng cho ra một đệ tử đạt tới tầng thứ 6, nói đến đúng là thất bại mà, tổng cung điều kiện tài nguyên đều là tốt nhất, đệ tử bồi dưỡng
ra vậy mà không so được với Hỏa Linh tinh!

- Không thể trách tổng cung, tổng cung biểu hiện bình thường cũng chính là vì Lâm Minh loại yêu nghiệt ngàn vạn năm không gặp này, rất ngoài dự đoán của mọi người, lần này Hỏa lão đầu kiếm lớn rồi, tuy nhiên Tiêu gia, Hoàng gia cũng không có biện pháp cùng Hỏa lão đầu tranh giành, bọn họ cuối cùng cũng chẳng bỏ được thiên tài gia tộc mình bồi dưỡng mà đi bồi dưỡng một ngoại nhân, lại nói tiếp, bí cảnh Thần Thú cũng sắp mở ra, lần này ngươi tính phái Lâm Minh đi sao?

Lão nhân áo vàng thưởng thức, ăn được một con cờ lưu ly, đột nhiên nói.

- Đương nhiên! 1 tỉ Tử Dương thạch mở ra Bí cảnh, tự nhiên không thể để cho Lâm Minh lỡ mất phần cơ duyên này.

- Hắc, 1 tỉ Tử Dương thạch a.

Lão nhân áo vàng cười ha ha đứng lên:

- Mỗi khi đến thời điểm này, tên nội vụ sứ kia đã như là sương đánh cà, đúng là rất đắt, tuy nhiên, cũng đáng, lần này Phượng tộc thượng cổ chúng ta có thể tranh thủ được mười cái danh ngạch nha.

- Ừ, gần như vậy, chúng ta chắc là có 12 danh ngạch, Kỳ Lân tộc, Đại Bằng tộc có thể đều là mười danh ngạch, mà Long tộc thượng cổ là 36 cái.

- 36!

Lão nhân áo vàng hơi hơi híp mắt:

- So với ba đại thị tộc chúng ta cộng còn nhiều hơn!

Danh ngạch thí luyện ở Bí cảnh Thần Thú bao nhiêu thì phải xem chất lượng thiên tài thế hệ trẻ các đại thị tộc như thế nào, thiên tài chất lượng tốt, thì danh ngạch được phân càng nhiều, ngược lại thì càng ít, đây là quy củ Long tộc thượng cổ định ra.

Long tộc thượng cổ dân cư nhiều, tài nguyên nhiều, nhân tài đông đúc, danh ngạch mỗi lần đạt được đương nhiên cũng là nhiều nhất.

Mỗi một cái danh ngạch đều vô cùng quý báu, bởi vì nếu muốn mỗi bí cảnh Thần Thú đưa một người vào, thì cần phải hao phí rất nhiều Tử Dương thạch!

Đây là vì, ở giữa bí cảnh Thần Thú và Thần Vực có một tầng vách tường năng lượng kỳ dị, tầng vách tường này đến tột cùng làm sao lại hình thành thì không rõ ràng lắm, có lẽ nó cũng không phải là do người bố trí, mà là một loại thiên đạo pháp tắc.

Phàm nhân có thể trực tiếp thông qua tầng vách tường này, võ giả nếu muốn tiến vào sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng, tu vi càng cao, năng lượng hao phí lại càng nhiều!

Nếu muốn đưa một cường giả cảnh giới Thần Quân tiến vào bí cảnh Thần Thú, như vậy Tử Dương thạch hao phí sẽ là con số không thể tưởng tượng được, chỉ sợ là mấy trăm ức cũng không đủ.

Về phần nhân vật cấp Thánh chủ, vậy càng không cần phải nói!

Cho nên tuy rằng trong bí cảnh Thần Thú, bảo vật rất nhiều, cơ duyên rất nhiều, cơ duyên rất nhiều, ngay cả nhân vật cấp Thánh chủ, cấp Giới Vương cũng đều đỏ mắt, nhưng mà đáng tiếc là, những đại năng này lại không có khả năng đi vào tầm bảo, bởi vì hao phí quá lớn.

Một lần đưa vào chỗ đó mấy chục người, cảnh giới là Thần Hải, Mệnh Vẫn, mà nơi có thể tìm kiếm lại vô cùng có hạn.

Cho nên, tuy rằng bí cảnh Thần Thú rơi vào tay 4 Thần thú thị tộc đã tới trăm triệu năm, nhưng cho tới bây giờ, bảo vật 4 Thần thú thị tộc lấy được từ trong bí cảnh Thần Thú, cũng chỉ là một phần trăm tổng số lượng bảo vật dự trữ trong Bí cảnh mà thôi.

Bên trong có rất nhiều thứ thần bí trân quý, nếu như khai quật toàn bộ ra, giá trị tổng số tài phú kia thì không thể tưởng tượng, chỉ sợ là sẽ khiến cho Thần Vực đại chiến một trận!

Mà hoàn toàn cũng vì quy tắc cổ quái hạn chế của bí cảnh Thần Thú này, mới khiến cho 4 Thần thú thị tộc có thể an an ổn ổn một mình nắm giữ Bí cảnh, nếu không chỉ sợ là một ít thế lực cấp Giới Vương sẽ liên hợp lại xuống tay với 4 đại thị tộc.

Tư vị khổ sở nhìn thấy núi bảo vật lại không lấy được, nhưng mà lại trơ mắt nhìn thấy phàm nhân dùng sức mạnh thân thể tiến vào 4 bí cảnh Thần Thú, nhưng mà bọn hắn quá yếu ớt, ngay cả lực xé rách của không gian truyền tống trận cũng không chịu nổi, sẽ bị hủy diệt tan thành tro bụi, về phần võ giả Tiên Thiên kỳ, Toàn Đan kỳ, tuy rằng có thể kiên trì được trong truyền tống đến bí cảnh Thần Thú, nhưng mà cũng không chịu nổi nguy hiểm trong Bí cảnh, có đi mà không có về.

Cùng vì đủ loại nguyên nhân này cho nên đối tượng phái vào tốt nhất chính là nhưng thiên tài trong đám tiểu bối.

Những người, tu vi không cao, cũng có nghĩa tiêu hao năng lượng truyền tống không nhiều lắm, nhưng mà sức chiến đấu lại rất mạnh, Mệnh Vẫn có thể xử lý Thần Hải, Thần Hải có khả năng chống được Thần Biến, năng lực sinh tồn cũng đủ cao.

Hơn nữa tiến vào Bí cảnh này, bản thân cũng là một đại cơ duyên, để cho đệ tử thiên tài đi vào, cũng là một chuyện thật tốt.

- Hừ, Long tộc thượng cổ quá bá đạo, đệ tử bọn họ phái ra gấp ba lần chúng ta, nhưng mà Tử Dương thạch bọn họ bỏ ra, lại chỉ có 1. 5 tỉ, so với chúng ta thì nhiều hơn không bao nhiêu, mỗi lần chúng ta đều phải mất trắng nhiều Tử Dương thạch như vậy để giúp đệ tử bọn họ.

Lão nhân áo vàng đột nhiên nghĩ tới điểm này, oán giận nói.

Phong Tử Dương lắc đầu, chuyện này là chuyện không thể làm khác được, Long tộc thượng cổ cường đại nhất, nhưng mà để bảo vệ tài nguyên bốn đại Thần thú thị tộc, lại có tác dụng chấn nhiếp những thế lực khác, những Tử Dương thạch này nói ngắn gọn chính là phí bảo hộ mà Long tộc thượng cổ thu ra.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện